12/09/23 – 03:09
NÓI VỚI THU VÀNG
Ta mê mẩn
tự môi thơm,
tự trâm cài, xiêm y.
Tự bưởi vàng mọng căng,
với má hường vườn ổi.
Với nụ cười em thơ
vương gió say bối rối.
Vạt áo vừa hong khô
nàng khoác mượt
đồng làng.
Nàng xun xoe
quấn quýt cõi hồn ta
tự lúc vừa sang.
Tự bửng ngày
mở điều hòa
mơn làn da rười rượi.
Tới lúc cởi ngực trần
đêm nghiêng ru
khúc tình ca thật mới.
Sờ nắn đến dịu dàng
khép cái ngủ
mơn man…
Môi ta cuồng
muốn đặt nụ hôn
nhưng sao dạ
bất an…
Sợ trái tim
thỏm trong nõn nà
cõi yêu thu mới.
Ta nhặt lại
những nụ cười
thơm mùi xởi lởi,
Nép xuống gối đơn,
dấu nhẹm nhịp thụp thì…
Nàng nhoẻn cười
gọi cả chùm hương
xúm đầy phòng
như chả biết điều chi.
Lặng lẽ tìm
trong trời khuya
những sợi điều
của dung dăng lũ gió.
Rồi gom cả
mảnh trăng vàng
ai đánh rơi đầu ngõ…
Rồi du đẩy hồn ta
đung đưa nhịp
ru hời…
Ta giật mình
ngú ngớ gọi
Em ơi!
Vẫn biết Thu
tươi non
và mọng căng tình mới.
Nhưng với em
dẫu vật dời
sao đổi
Ta sẽ nói cùng Thu
đừng sẻ chia
duyên hai đứa chúng mình…
Nguyễn Hồng Báu
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang