23/11/23 – 01:11
NỬA ĐÊM
Nửa đêm
bỗng nhớ một người
người ấy không là người nữa
như cơn mưa
như nắng
chăm lo cho ruộng đồng mầu mỡ
nâng niu từng giấc ngủ xanh trời
Nửa đêm
lại nhớ đến những người
những người ấy đang rủ nhau tụ hội
những đám mây theo gió
niềm vui trải khắp muôn nơi.
Cứ đến nửa đêm
những người ấy lại ru êm
lời thơ vĩnh cửu
đất nước đã sạch loài khát máu
chỉ còn thơ yêu thơ!
Triệu triệu lần nửa đêm
thịt xương anh hùng liệt sĩ
hiện về
dìu dắt muôn đời sau
vươn lên
trong tự do óng ánh sắc mầu!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang