26/08/23 – 08:08
NƯỚC
Rất uyển chuyển luôn chảy về nơi thấp
Gội rửa bao dơ bẩn của cuộc đời
Bao dung như biển cả khó tách rời
Cứ tiến tới dù đá cũng phải mòn
Thoạt trông phẳng lặng tưởng là sắc son
Đến khi mạnh mẽ cửa nhà cũng phăng
Lúc cần phòng vệ lại cứng như băng
Mềm mại nhưng vật cứng nào thắng nổi
Hiểu đạo nước con người sẽ thay đổi
Hòa mình vào với quy luật tự nhiên
Không hơn thua tranh dành đến đảo điên
Luôn hạ thấp mình được lòng thiên hạ
Đi đến đâu cũng bao người mát dạ
Bởi cống hiến mà không cầu báo đáp
Thấy bất công cũng cuồn phong bão táp
Thuận thời thế mà biến đổi khôn lường.!
08/6/2023
Hoàng Huy Cường
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang