26/08/23 – 08:08

NƯỚC
Rất uyển chuyển luôn chảy về nơi thấp
Gội rửa bao dơ bẩn của cuộc đời
Bao dung như biển cả khó tách rời
Cứ tiến tới dù đá cũng phải mòn
Thoạt trông phẳng lặng tưởng là sắc son
Đến khi mạnh mẽ cửa nhà cũng phăng
Lúc cần phòng vệ lại cứng như băng
Mềm mại nhưng vật cứng nào thắng nổi
Hiểu đạo nước con người sẽ thay đổi
Hòa mình vào với quy luật tự nhiên
Không hơn thua tranh dành đến đảo điên
Luôn hạ thấp mình được lòng thiên hạ
Đi đến đâu cũng bao người mát dạ
Bởi cống hiến mà không cầu báo đáp
Thấy bất công cũng cuồn phong bão táp
Thuận thời thế mà biến đổi khôn lường.!
08/6/2023
Hoàng Huy Cường

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân