Ông bế cháu đi học – Thơ Vũ Ngọc Chiến

19/02/23 – 08:02

 

Tác giả và cháu

 

ÔNG BẾ CHÁU ĐI HỌC

 

Cháu đi học cũng hơi xa
Tính theo đường bộ gọi là chín cây
Đường sông tàu chạy tới đây
Chỉ hai mươi phút ngất ngây ngắm bờ

 Buýt sông đúng với hẹn giờ
Gió man mác thổi , đôi bờ cảnh quan
Cháu ông lòng những hân hoan
Vui cười tinh nghịch hỏi han rất nhiều 

Ông thì có vẻ đang phiêu
Sáng đưa chiều đón cháu yêu đi về
Ngắm nhìn phố xá , vùng quê
Vui cùng cháu nhỏ chẳng hề mệt chi

 Tám giờ ông cháu mới đi
Mười sáu giờ đón không thì tàu xuôi
Buýt sông chẳng lúc nào nguôi
Về sớm một chút , cháu chơi dọc đường 

Cháu ông trông thật dễ thương
Mỗi khi đến lớp đến trường cháu vui
Gặp cô gặp bạn mỉm cười
Chào cô chào bạn làm người trò ngoan

 Cô dạy cháu rất nhẹ nhàng
Cô như đang mở từng trang cuộc đời
Tâm hồn con trẻ tuyệt vời
Sáng trong thơ bé rạng ngời mai sau 

Tâm hồn bé thật muôn màu
Cô gieo vào cháu thẳm sâu ân tình
Để rồi lớn tỏa lung linh
Như ngôi sao sáng mang hình nước non

 Cô là những tấm lòng son
Cháu là đứa trẻ như con của mình
Còn ông nặng nghĩa nặng tình
Ông đưa cháu đến hiển vinh đón về!

Ảnh minh họa: Internet

VŨ NGỌC CHIẾN

 

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: