05/10/23 – 09:10
MẸ!
(Kỷ niệm 10 năm ngày mẹ qua đời (2004 – 2014))
Sinh con giữa đạn bom, nghèo đói
Một mình nuôi con trong nghèo đói, đạn bom
Cha đi kháng chiến, mẹ mỏi mòn chờ đợi
Đời mẹ như không có tuổi xuân!
Khi cha về, kháng chiến sắp thành công
Con có thêm em để bế bồng
Nhà vẫn mái tranh vách sậy
Nhưng mẹ thấy mình như cây héo đơm bông!
Bốn mươi bốn năm quân ngũ con đã qua
Chỉ mong lúc nghỉ hưu được phụng dưỡng mẹ già
Vậy thôi mà vẫn không toại nguyện.
Tội này nghìn lần con mong được mẹ tha!
Mười năm nay mẹ đi xa
Mười năm cuộc sống cả nhà mồ côi
Con hơn bảy chục tuổi rồi
Vẫn thường ngóng mẹ như hồi trẻ thơ!
Quê, tháng 02 năm 2015
MẸ NHÌN CON NGỦ
Mở xem trang báo sáng nay
Gặp con ngủ vội giữa ngày hành quân
Trên nền đất ướt nhà dân
Vẫn cùng đồng đội gác chân úp thìa.
Con ơi sao ngủ kiểu kia
Nhói tim mẹ biết sẻ chia thế nào
Dáng hồi thơ dại hao hao
Khi bầu sữa mẹ đặt vào miệng con
Mẹ nhìn con ngủ thật ngon
Trong mơ vẫn thấy đá mòn dưới chân
Miền Trung nơi ấy đang cần
Cứu dân thoát khỏi tử thần lũ dâng
Mẹ nhìn con ngủ bâng khuâng
Nỗi niềm trăm ngả bỗng dâng dạ này
Niềm tin mẹ gửi là đây
Góp cùng cả nước chung tay thắng trời!
Mẹ nhìn con ngủ con ơi
Nhớ cha con giữa cái thời chiến tranh!
04/11/2020
NÓI VỚI CON
Ai nuôi con lớn thành người
Cũng mong con có cuộc đời hanh thông
Đủ tâm sức vượt bão giông
Đủ tình nghĩa với cộng đồng gần xa
Đủ lo hiếu đễ mẹ cha
Đủ yêu thương để không xa bạn đời
Đủ tình mẫu tử biển khơi
Để nuôi các cháu thành người lớn khôn.
Suối sông có ngọn có nguồn
Con người có cuống rau chôn quê nhà
Có mồ mả của ông bà
Có cha mẹ già sớm tối ngóng trông…
Dù đi Nam Bắc Tây Đông
Sống trong nghèo khổ hay trong bạc vàng
Chớ quên nghĩa xóm tình làng
Những ngày lễ Tết hãy năng năng về
Nhận nguồn hơi ấm từ quê
Để không gặp cảnh tái tê cõi lòng!
01/9/2016
BÀI THƠ TẶNG CÔ GIÁO
(Viết cho cháu Lê Việt Nga nhân ngày 20/11/2009)
Đón ngày Nhà giáo Việt Nam
Vần thơ chập chững em làm tặng cô.
Nắng thu gợn sóng Tây Hồ
Trời Đông đến muộn bởi chờ ngớt sương
Hàng hoa sữa ngậm ánh dương
Trải thơm dịu suốt dọc đường cô qua
Dòng sông tri thức bao la
Chuyến đò cô chở em là đầu tiên.
Mai kia dẫu đến trăm miền
Tình cô em vẫn không quên tạc lòng!
14/11/2009
NHÀ GIÁO
Cả đời rút ruột thành tơ
Dệt lên tấm thảm ước mơ của người.
Cả đời gọi sóng ngoài khơi
Lọc âm thành ghép thành lời núi sông.
Cả đời gom gió trên đồng
Quạt cho người khỏi tốn dòng mồ hôi.
Nhặt từng hạt nắng tinh khôi
Đúc gương sáng để cho đời cùng soi.
Cả đời sáng tạo con người
Rất vinh quang, cũng thiệt thòi lắm thay.
Nhưng không tính toán mảy may
Trái tim nhân hậu tháng ngày chẳng vơi.
Sống thanh bạch suốt cả đời
Như vầng trăng tỏ giữa trời nhiều mây.
Tiếc cho ai đến lúc này
Chưa một lần được “chào thầy”, “chào cô”!
Ngày 20/11/2020
VU LAN CỦA MẸ
Mọi người đón lễ Vu lan
Mớ rau góc chợ mẹ làm chi đây
Chắt chiu kiếm bới từng ngày
Hay vì cốt được khỏa khuây tuổi già
Con nhìn mà thấy xót xa
Vu lan của mẹ chỉ là vậy sao?!
Rằm tháng Bảy, Bính Thân (2016)
MỎNG MANH
Mỏng manh vạt nắng giữa đông
Khiến bao người vẫn phải mong đợi hoài
Mỏng manh một giọt sương mai
Khiến bao cây cỏ muốn cài làm duyên
Mỏng manh một ánh trăng xuyên
Khiến bao tim trẻ gợi miền nhớ thương
Mỏng manh mạng nhện ven đường
Khiến bao ong bướm nhầm đường chết khô
Mỏng manh ngọn gió ven hồ
Khiến bao lớp sóng nhấp nhô thẹn thùng
Mỏng manh một dóa phù dung
Khiến bao kẻ ngố phải cùng thở than
Mỏng manh một kiếp hồng nhan
Tình yêu chóng đến mau tàn xót xa
Mỏng manh nhất phận tuổi già
Khi con cái nỡ quên ta sinh thành!
02/01/2021
Phạm Văn Việt
- Phạm Văn Việt
- Sinh ngày 25/4/1946
- Địa chỉ: Hưng Yên
Cam kết: Tác phẩm tham gia bình chọn thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang