Phan Ngọc Thạch: Chùm thơ tình 001

28/06/23 – 07:06

Tác giả Phan Ngọc Thạch

 

LÒNG MẸ

Mẹ ban sự sống mẹ đưa nôi
Mẹ đã vì con trọn cả đời
Mẹ chẳng than thân khi chới với
Mẹ đâu trách phận lúc chơi vơi
Mẹ nuôi lớn khỏe, ơn trời thẳm
Mẹ dạy khôn ngoan, nghĩa biển khơi
Mẹ ở trên cao nghe khấn vọng
Mẹ là độc nhất mẹ yêu ơi!

Hà Nội, 22/5/2023

 

KÝ ỨC QUÊ

Quê tôi nay trời cũng đã sang hè
Ai nào muốn con ve sầu lẻ bạn
Ngân ra rả cả ngày không biết chán
Bìm bịp kêu khắc khoải nán chờ mưa.

Bà hời ru chao cánh võng đong đưa
Đứa cháu ngủ trời trưa bà vã vượi
Gió Lào thổi khô héo tàu lá chuối
Vện sóng xoài lè lưỡi mắt lim dim.

Vẫn còn đây chín mọng những mùa sim
Em có muốn mình đi tìm dăm trái
Cùng về lại thời ngây thơ khờ dại
Những ngày hè mê mải ở thôn quê.

Tháng Tám này, ta sẽ về Hương Khê
Thu tầm tã, xen nắng hè rơi rớt
Chùa Đại Giác tiếng chuông ngân thánh thót
Bưởi chín vàng tròn vị ngọt chua thanh.

Hà Nội, 21/6/2023

 

THEO ANH VỀ HƯƠNG KHÊ

“Đường vô xứ Nghệ quanh quanh”
Lên tàu “Thống Nhất” theo anh em về
Trập trùng hùng vĩ sơn khê
Tới ga Hương Phố tàu về trong đêm.
 
Sông quê một dải lụa mềm
Ngàn sâu chín khúc êm đềm trôi xuôi
Nương chè bãi mía tốt tươi
Rào Tiêm hòa thủy Ngàn Trươi (*) hợp dòng.

Xóm làng trù phú ven sông
Nông thôn đổi mới cờ hồng tung bay
Ai về du ngoạn mà hay
Mô hình kiểu mẫu đắm say Hương Trà.

Đừng quên thưởng thức cơm gà (**)
Lạ tai, ngon miệng, đậm đà hương quê
Canh chua cá mát Hương Khê
Xưa dành cung tiến vua mê món này.

Cam vàng ngọt lịm Khe Mây
Ngược lên Phúc Trạch ngất ngây gió trầm
Lắng nghe tiếng vọng “Hương thầm”
Dạo chơi vườn bưởi rồi thăm làng nghề (***).

Cuối ngày thị trấn ta về
Bình Sơn lộng gió ngay kề đường quan
Hoàng hôn phố núi níu chân
Khách xa mê mẩn tần ngần ở đi!

Danh lam mấy chỗ chưa đi
Thời gian sắp hết em thì ngẩn ngơ
Còn đây thác nước hoang sơ
Vũ Môn (****), Khe Táy hẹn chờ lần sau.

Hà Nội, 28/5/2023

*Sông Tiêm và Ngàn Trươi là hai nhánh sông của sông Ngàn Sâu.
** Món gà tắc độc đáo ở các quán ăn dọc đường Hồ Chí Minh trên địa bàn huyện Hương Khê.
*** Gió trầm là tên loài cây cho nhựa để tạo thành trầm hương. Phúc Trạch được mệnh danh là thủ phủ của trầm hương. Ở đây có làng nghề chuyên chế tác đồ thủ công mỹ nghệ từ gió trầm.
**** Vũ Môn tên thác nước trong huyền thoại “cá chép hóa rồng”.

 

TIẾNG VỌNG

Hoàng hôn xuống ve không còn nức nở
Gió mơn man nơi thuở trước ta ngồi
Trăng khuyết mờ, lòng thổn thức chơi vơi
Trong sương lạnh vọng lời người hẹn ước!

Dâng nhung nhớ trào ra đôi mắt ướt
Đắng bờ môi chực nuốt lại nghẹn ngào
Đêm hắt hiu, lòng những muốn khát khao
Dòng tâm trạng trôi vào miền kí ức!

Người chót lưỡi, bờ môi em rạo rực
Trắng bao đêm thao thức đã vì ai
Để giờ đây em thở vắn than dài
Người biền biệt, mong hoài chưa trở lại!

Trời mờ sáng, mơ màng trong hoang hoải
Giọng thân quen êm ái đã rất gần
Khấp khởi mừng, em bước vội ra sân
Nhìn chim sáo thêm một lần gọi lại!

Hà Nội, 04/5/2023

 

QUÊ HƯƠNG MỘT NGÀY ĐẦU HÈ

Sáng mát mẻ bước chân ra ngõ
Sương mù giăng chưa rõ mặt người
Ve sầu hợp xướng lí lơi
Cùng bầy em nhỏ nói cười ngoài sân.

Bìm bịp cũng đôi lần đã gọi
Ông mặt trời vừa tới ngọn tre
Phượng hồng rực lửa trưa hè
Gốc cây lặng gió ta nghe tiếng lòng.

Chiều oi ả nắng còn đang gắt
Ra bờ sông hóng mát ta ngồi
Chiếc cầu nghiêng bóng nước soi
Thuyền nan gác mái nước trôi lững lờ.

Hoàng hôn xuống bến bờ vời vợi
Trăng hạ tuần còn đợi chưa lên
Mơn man gió thoảng êm đềm
Bồi hồi nhung nhớ môi mềm sông trăng!

Hà Tĩnh, 18/4/2023

Phan Ngọc Thạch

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: