22/08/23 – 09:08
PHỐ
CŨNG BIẾT BUỒN!
Phố hoa
thu hẹp bóng người
Gót chân lắng động
tiếng cười… hoang vu!
Buồn thu
đông tiết sương mù
Mù u sầu muộn
góc tù trói thân!
Bâng khuâng
nghĩ ngợi… phân trần
Ai đâu cảm nhận
mấy sầu riêng mang!?
Nhìn quanh
phố vắng mà than
Thiên đường niệm khúc
địa đàng hoang sơ!
Vần nhăn
trên trán bơ phờ
Ngu ngơ tóc bạc
mù mờ tương lai!
Khổ thân
nợ kiếp sinh nhai
Nhật ngày hai buổi
cứ hoài thương tâm!?
Xa xăm
thật quá xa xăm
Thăng trầm xuôi ngược
cách tầm bể dâu!
Chờ mai
hóa kiếp qua cầu
Địa cầu trả lại
kiếp vay ở người!
Hai mươi
mài gót… bảy mươi
Đến thời thất thập
cổ lai hy… hề!
Jimmy Trần
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang