Phượng Hà: Chùm thơ tình 001

14/07/23 – 08:07

Tác giả Phượng Hà

 

VU VƠ

Vẫn bến cũ, vắng người xưa
Bao năm một thuở nắng mưa một mình

Hôm nao như bóng với hình
Mà nay còn lại buồn tênh với mùa

Câu thơ lắp ghép cợt đùa
Mặc cho nhân thế cù cưa giữa đời

Rồi thì cũng chỉ cuộc chơi
Có duyên không nợ mặn mòi đành xa

Ta về bên bến chiều tà
Ngắm hoàng hôn giữa la đà khói lam

Đỏ xanh vàng tím xa xăm
Sắc màu cuộc sống vẫn đằm thắm yêu!

Tiễn xưa vào một buổi chiều
Về thôi vui với trăm điều vu vơ!

13/7/2023

 

LẶNG THINH

Tháng Bảy đã sang như lời hẹn Chức Ngưu
Vẫn đợi mong bắc nhịp cầu Ô Thước

Ta trở về hôm qua nhìn ngày mòng mọng nước
Nhớ khoảng trời xưa dạo khúc nhạc hoang buồn

Trầm quán cà phê, mưa tí tách dỗi hờn
Bên cạnh ly nâu vẫn còn chừa một chỗ

Ai đợi chờ ai cho nỗi buồn loang lổ
Ai đếm sầu rơi nghe sóng vỗ mạn ghềnh

Tháng Bảy mưa buồn cho ta mãi lặng thinh!

06/7/2023

 

THÁNG SÁU

Ôi tháng Sáu bản tình thơ hư ảo
Áo trắng ơi dông bão ở trong lòng
Phượng cứ hồng cho ta mãi chờ trông
Ve dạo khúc thương mong từ lâu lắm!

Tháng Sáu về ngắm hoàng hôn xa thẳm
Những cơn mưa ướt đẫm cả khuôn chiều
Nhủ với lòng còn đó những thương yêu
Và cuộc sống vẫn rất nhiều ưu ái

Chào tháng Sáu câu thơ tình viết mãi
Đợi em về ôn lại thuở xa xưa
Hạ oi nồng với cái nóng ban trưa
Nhưng ký ức cứ như vừa chạm ngõ…

Gửi nơi xa câu thơ buồn bỏ ngỏ
Người có còn thương nhớ mãi hạ xưa…

13/6/2023

 

GIAO MÙA

Phố hay không sắp cạn xuân rồi đấy
Gió oi nồng nắng cháy bỏng rát da
Cây bằng lăng lối cũ sắp trổ hoa
Hoàng hôn đỏ buổi chiều tà đã tắt

Nơi bến cũ sóng vỗ ghềnh rào rạt
Vọng đâu đây câu hát thuở xuân thì
Nhớ khi xưa bên quán cóc cafe
Nghe nhạc Trịnh bộn bề thương hạ trắng

Vốn đã hiểu tình xuân trôi thầm lặng
Nên mặc lòng cho bạc trắng suy tư
Đêm giao mùa khắc khoải nhớ ngày xưa
Xuân dời bước cho mùa thi háo hức.

 18/3/2023

 

DÔNG GIÓ ĐỦ RỒI GIỜ PHẢI BÌNH YÊN

Dông gió đủ rồi giờ phải dần quên
Cả những rối ren bên mình đã vướng
Cả những thân quen khi xưa lầm tưởng
Trong cõi đời sâu thẳm những dối gian

Dông gió qua rồi giữ lấy bình an
Vẫn thẩn thơ với muôn ngàn tia nắng
Hoàng hôn rơi lặng thầm nơi bến vắng
Khói lam chiều… làn mây trắng lang thang

Vẫn còn đây đỏ thẫm những lá bàng
Giây phút bình yên bên chiều lơ đãng
Chẳng vướng bận buồn vui mà bình lặng
Dông gió qua rồi nên thế… an vui!

27/02/2023

Phượng Hà

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: