28/12/23 – 03:12
Ô CỬA MÙA ĐÔNG
Cứ ngỡ rằng quá khứ đã xanh rêu
Nên mùa đông giận hờn không về nữa
Chợt sáng nay nghe gió cựa mình rồi nhẹ nhàng đậu bên ô cửa
Lật giở trang thư em viết tự năm nào.
Bên ngoài vườn gió vẫn hát lao xao
Những tình khúc không đầu không cuối
Tim bỗng xốn xang như gió trở mùa chạm miền xanh vời vợi
Bất chợt thấy lòng mình như ô cửa… mùa đông.
Lòng tự dặn lòng khép chặt giữa thinh không
Những hoài cũ xác xơ mùa lá đổ
Những con đường tưởng thân quen rồi cũng trở thành quá khứ
Những dịu dàng một thời rồi cũng hoá xanh rêu.
Gió ngoài kia lại hát, khúc hát vui reo
Lá vẫn rụng từng ngày mùa qua phố
Chỉ có ngày xưa là chẳng bao giờ về nữa
Ngày lá xanh màu, kỷ niệm hoá… cơn mưa.
15/11/2023
EM BỎ LẠI CUỐI TRỜI GIỌT NẮNG
Tháng Mười một xanh xao như mắt lá
Từ độ em đi phố cũng nhạt nhòa
Hàng sấu rụng xô nghiêng mùa về phố
Hối hả chiều ai đổ nắng ra phơi.
Nỗi nhớ em lại bất chợt đầy vơi
Ngang mùa gió vô tình anh chạm khẽ
Nụ gió mềm như môi em ngày trẻ
Thăm thẳm chiều buồn như mắt em xưa.
Có phải rằng tại hôm ấy trời mưa?
Nắng trốn biệt giấu chiều sau vòm lá
Anh lang thang sau một lần vô ngã
Lạc mất em ngay giữa phố đông người.
Có phải ông trời đã cố chia phôi
Để anh lạc mất em ngay trong chiều gió nổi
Có phải bàn tay anh chưa một lần kịp với?
Hay tại em buông trước sóng cả vô thường.
Thôi!
Tất cả bây giờ đã hóa niềm thương
Từng con phố từng bước chân em đó
Heo may về dịu dàng rung nhành cỏ
Chợt chạm tim anh đến se sắt cõi lòng.
NỤ HÔN CÒNG GIÓ
Rồi hôm bữa ta tìm người trao trả
Nụ hôn xưa ta cất tự đáy lòng
Nào hay đã ta đánh rơi từ dạo
Tim chẳng hồng người lỡ bước sang sông
Ta đâu biết tình ta là ngọn nến
Cháy trăm năm cũng một phút lụi tàn
Ta đâu biết cuộc người như ngọn cỏ
Nên nguyện thề tin vào chữ… trăm năm
Ta lầm lỡ… ừ thì!… Ta lầm lỡ!
Nụ hôn xưa ta lỡ đánh rơi rồi
Ta muốn trả, người vì ta cầm lấy
Phút dại khờ ta một thuở đánh rơi
Nay trả hết người đừng tìm ta nữa
Khúc tương tư ta gác lại bên đời
Con còng gió vẫn rong chơi từ thuở
Biển vắng người tim vẫn hát.. thế… thôi.
NỖI NHỚ TÌM VỀ…
Anh có biết chiều buồn mưa nức nở
Em thẫn thờ qua miền nhớ tìm anh
Mây hờ hững giấu nắng sau dáng núi
Trút xuống chiều cả nỗi nhớ ngàn năm.
Anh cứ thế vô tình như chẳng hiểu
Bởi nhớ anh em mải miết kiếm tìm
Dấu yêu cũ mùa lẽ nào bôi xóa
Trong một chiều mưa vần vũ ngang qua.
Em mặc kệ thị phi, và gian dối
Yêu đến kiệt cùng một kẻ ngang qua
Chẳng cần biết ngoài kia trời giông bão
Cuốn hết yêu thương còn lại nỗi xót xa.
Em vẫn mặc ngang qua đời giông bão
Cứ thế tìm anh ru lại giấc mơ nồng
Nơi miền nhớ cơn mưa đầu bất chợt
Rớt xuống đời nhau òa vỡ một… miền thơ.
ANH CÓ VỀ THƯƠNG NỐT QUÃNG NGÀY XANH
Anh thấy gì khi tháng sáu vừa sang
Có thấy nắng dịu dàng hơn ngày này năm cũ
Ngày mà tiếng ve cứ râm ran như nhắn nhủ
Báo hiệu mùa thi rộn rã tiếng trống trường.
Vậy mà cũng qua rồi đến mấy mùa thương
Ve khản giọng ép mình trên xác lá
Hàng phượng già đã mấy mùa thắp lửa
Góc sân trường đã mấy bận xanh rêu.
Em vẫn về khi mỗi độ ve kêu
Nghe nhức nhối tận cùng mùa phượng vỡ
Cánh bằng lăng tím khoảng trời thương nhớ
Đôi mắt nào da diết đến khôn nguôi.
Anh có về thương nốt giậu mồng tơi
Lá em hái vẫn phần anh quả chín
Tháng sáu sang giậu mồng tơi tím lịm
Anh bảo để dành anh về hái… tặng em.
Và từng chiều mưa nắng cứ đan xen
Nghiêng tháng sáu trút cả mùa xuống phố
Để giậu mồng tơi tím loang chiều mưa đổ
Cánh phượng dỗi hờn nức nở cuối mùa thương.
Em lại về thương hết những nẻo đường
Nơi bước chân anh từng đi qua mùa nhớ
Cánh phượng hồng ép hờ trong trang vở
Đến giậu mồng tơi cũng thầm nhắc tên anh.
Anh có về thương nốt quãng ngày xanh.
02/6/2020
Phương Ngô
1. Họ và tên: Phương Ngô
2. Quê quán: Thừa Thiên Huế
3. Nơi ở hiện tại: TP. Vinh, Nghệ An
4. Giới tính: Nữ
5. Dân tộc: Kinh
6. Nghề nghiệp: Viết tự do
7. Cam kết: Tác phẩm dự thi thuộc quyền sở hữu của tôi. Tôi chịu trách nhiệm trước Pháp luật và quy định của Ban Tổ chức cuộc thi nếu có tranh chấp.
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang