14/08/23 – 02:08
QUÁN NHỎ CHIỀU THU…!
Em hỏi anh còn nhớ
Bữa ấy… quán cà phê
Bên góc bàn đơn lẻ
Nhấp vị đắng đam mê
Bên này từng giọt nhỏ
Anh thả làn khói xanh
Nét mặt sao lơ đãng
Như chỉ có mình anh…
Ly cà phê sóng sánh
Từng giọt vẫn rơi đều
Nhấp ngụm đời cay đắng
Thả hồn cõi phiêu diêu…
Bất chợt trong mắt anh
Bóng hình em hiện hữu
Ly cà phê tỏa khói…
Như rót tận đáy lòng…
Anh có còn nhớ không
Ly cà phê hôm đó…
Đã gửi cả nỗi nhớ…
Vào từng giọt say mê…
Từ đó quán cà phê
Đã là nơi hò hẹn…
Những giọt đen sánh quện
Như gắn chặt đôi mình…
Một nỗi nhớ vô hình…
Cứ đan cài lặng lẽ…
Như cuộc đời dâu bể
Xích lại gần nhau hơn…!
Rồi một mùa thu buồn
Anh không về bên quán
Ly cà phê thêm đắng
Lặng lẽ nuốt cô đơn…?
Chẳng lẽ anh đã quên
Góc bàn… nơi hò hẹn
Ly cà phê sánh quện
Nay đơn lẻ một người…!
Ngồi ngắm lá vàng rơi
Từng giọt đen nhỏ xuống
Như giọt đời cay đắng
Nơi quán nhỏ… chiều thu…!
Thùy Dương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang