07/08/23 – 04:08
QUÊ HƯƠNG
Nắng vàng rải nhẹ đồng quê
Bừng lên nỗi nhớ câu thề năm nao
Nhớ lùm cây nhớ hàng rào
Nhớ căn nhà nhỏ bờ ao xanh rờn.
Nhớ con đường đã trượt trơn
Bước chân đếm chữ chập chờn gió mưa
Oằn lưng gánh khổ dư thừa
Cơm thèm lưng đọi rau dưa đáy nồi.
Nhớ căn nhà lủng tường vôi
Chứ đâu có phải hai hồi ba gian
Dù cho muỗi đến vén màn
Hè nung đổ lửa nóng ran kệ trời.
Cố vươn mình vượt trùng khơi
Mang trong tâm khảm những lời mẹ cha
Quê hương nguồn cội ruột rà
Nghĩa tình đùm bọc tiếng ca rộn ràng.
Nguyễn Hữu Trung
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang