07/08/23 – 04:08

QUÊ HƯƠNG
Nắng vàng rải nhẹ đồng quê
Bừng lên nỗi nhớ câu thề năm nao
Nhớ lùm cây nhớ hàng rào
Nhớ căn nhà nhỏ bờ ao xanh rờn.
Nhớ con đường đã trượt trơn
Bước chân đếm chữ chập chờn gió mưa
Oằn lưng gánh khổ dư thừa
Cơm thèm lưng đọi rau dưa đáy nồi.
Nhớ căn nhà lủng tường vôi
Chứ đâu có phải hai hồi ba gian
Dù cho muỗi đến vén màn
Hè nung đổ lửa nóng ran kệ trời.
Cố vươn mình vượt trùng khơi
Mang trong tâm khảm những lời mẹ cha
Quê hương nguồn cội ruột rà
Nghĩa tình đùm bọc tiếng ca rộn ràng.
Nguyễn Hữu Trung

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân