21/08/23 – 10:08
QUÊ HƯƠNG TÔI
Quê hương là một cánh cò
Quê hương là những câu hò mẹ ru
Lá vàng rụng mỗi chiều thu
Làm sao quên được cho dù ở đâu
Em ơi xa xứ phương nào
Nhớ về quê cũ, chiếc cầu qua sông
Ngày ngày cha gánh, mẹ gồng
Dầm mưa, dãi nắng gắng công nuôi mình
Quê hương biết mấy ân tình
Những đêm trăng sáng chúng mình đùa nhau
Nhà nghèo hai bữa cơm, rau
Mẹ cha vất vả nhưng đâu buồn lòng
Mỗi lần trời đổ mưa giông
Cùng cha lội nước ra đồng bắt cua
Đem về mẹ nấu canh chua
Bữa cơm sum họp nô đùa bên nhau
Ai mà phiêu bạt nơi đâu
Quê hương là một cùng nhau chung lòng
Cây đa, bến nước, dòng sông
Là quê hương đó, luôn trong mọi người.
Thới Văn Giai
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang