22/09/23 – 10:09

QUÊ NHÀ
Giờ lớn rồi… đường đời ta muôn ngả
Chợt một chiều nhớ quá tuổi còn thơ
Nhớ dòng sông quê sóng vỗ đôi bờ
Con đò cũ đợi chờ trên bến vắng
Ôi!… Con sông mãi trôi trong thầm lặng
Xuôi về đông chở nặng mảnh hồn quê
Chở đời ta qua mấy lượt đi về
Chở bóng mẹ ven đê sau buổi chợ
Tôi về đây đứng bên bờ sông lỡ
Nhớ người xưa ai mở nước nơi này
Phút lặng thầm cho cò duỗi cánh bay
Xin hít thở ngất ngây hương lúa mới
Và được biết bao ngày sông vẫn đợi
Hình bóng mình in với mảnh trăng xưa
Vẫn lục bình theo con nước đong đưa
Vẫn dáng cũ hàng dừa soi bóng nước
Tôi mơ ước thời gian xin quay ngược
Được trở về ôm nước thuở còn thơ
Và nhìn theo con nước lặng như tờ
Thả thuyền giấy xa bờ rồi trôi mãi
Nhớ sông lắm, mỗi lần tôi trở lại
Soi mặt mình, chải lại mái tóc thưa
Thấy mình già… mà sông vẫn như xưa
Vẫn xanh mãi như chưa lần có tuổi…
20/9/2023

Thanh Thanh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân