22/07/23 – 07:07
QUÊ XƯA
Vi vu gió thổi sáo diều
Hồn quê bay bổng buổi chiều vươn lên
Dập dìu cá dưới lúa trên
Cánh cò lượn giữa thanh thiên vẫy chèo
Quê nay đã thoát đói nghèo
Ánh trăng thiên cổ vẫn leo qua nhà
Về quê để hát câu ca
Con thia lia lội biết sà vào đâu
Nhà cao ruộng cả ao sâu
Anh đi cày mướn qua cầu gặp em
Dưới trăng giã gạo bao đêm
Điệu hò vang vọng êm đềm bên tai
Ngõ trúc mãi thắm hoa cài
Anh chân đất lấm đường cày đó đây
Ai yêu thân bụi bám đầy
Ngắm trăng tròn lẽ chân mây vẫn ngời
Không ngày rãnh rỗi rong chơi
Để em lac lối ở nơi hội làng
Tuột tay rời khỏi nông trang
Xe hoa nối dãy đưa nàng về dinh.
Trần Tuấn Anh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang