07/08/23 – 04:08

QUÊN RỒI MỘT THỦA
NGƯỢC con gió bước đi vật vã
DÒNG sông đời cuốn cả giấc mơ
EM đi đánh rớt chữ chờ
ĐẾN mùa rụng lá vần thơ đượm buồn.
PHỐ rực rỡ đèn muôn mầu sắc
ĐÔNG đúc người nồng nặc mùi hương
BỎ qua nắng gió đời thường
QUÊN rồi một thủa giận thương đã từng.
MƠ cuộc sống thịnh hưng xa lạ
ƯỚC một đời hoa lá tốt tươi
BÊN ai luôn nở nụ cười
ĐỒNG làng quê cũ đã vơi lâu rồi.
LÚA đâu chỉ một thời con gái
XANH thật xanh rồi mãi mặn nồng
NGƯỢC DÒNG EM ĐẾN PHỐ ĐÔNG
BỎ QUÊN MƠ ƯỚC BÊN ĐỒNG LÚA XANH!
Ninh Hoàng

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Trái tim Blouse trắng của Tóc Nâu Họa Mi
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)