Quên rồi một thủa – Thơ Ninh Hoàng

07/08/23 – 04:08

Tác giả Ninh Hoàng

 

QUÊN RỒI MỘT THỦA

NGƯỢC con gió bước đi vật vã
DÒNG sông đời cuốn cả giấc mơ
EM đi đánh rớt chữ chờ
ĐẾN mùa rụng lá vần thơ đượm buồn.

PHỐ rực rỡ đèn muôn mầu sắc
ĐÔNG đúc người nồng nặc mùi hương
BỎ qua nắng gió đời thường
QUÊN rồi một thủa giận thương đã từng.

MƠ cuộc sống thịnh hưng xa lạ
ƯỚC một đời hoa lá tốt tươi
BÊN ai luôn nở nụ cười
ĐỒNG làng quê cũ đã vơi lâu rồi.

LÚA đâu chỉ một thời con gái
XANH thật xanh rồi mãi mặn nồng

NGƯỢC DÒNG EM ĐẾN PHỐ ĐÔNG
BỎ QUÊN MƠ ƯỚC BÊN ĐỒNG LÚA XANH!

Ninh Hoàng

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: