29/12/23 – 04:12
SẮC MÀU NHẬT NGUYỆT
Ta đợi người về ru giữa thềm trăng
Ta đợi người về ru đời ăn năn
Như cỏ hoang mọc bên thềm vắng
Ta đợi người về người từ trăm năm
Ta đợi người về đôi vầng nhật nguyệt
Bồng bềnh mây khói cõi xa xăm
Ta đợi người về sương đêm rụng
Rụng giữa đêm tàn – giữa hư không
Bấm đốt ngón tay ta đếm ngày
Lần đôi chân bước ta nhớ đêm
Tình thôi quên nhớ vầng nhật nguyệt
Đã nát tan vào cõi dịu êm
Hứng mãi trái sầu đêm rơi rụng
Gom hết trăng tan quẳng xuống hồ
Hái ánh mặt trời đem đi ngủ
Mơ màng giấc điệp giữa chiều thu
Ru mãi đời ta màu nhật nguyệt
Pha hồn len lỏi chốn bồng lai
Giật mình tàn giấc Kinh Kha cũ
Ta vác cần câu đi hái sen
Nhật nguyệt đôi vầng sáng trong ta
Đêm mơ diễm mộng thấy chói lòa
Ngày đan nguyện ước trong vườn hạnh
Đôi màu nhật nguyệt cõi riêng ta…
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang