22/07/23 – 07:07
SÁNG MƯA DẦM THÁNG BẢY
Mưa che khuất nắng trời hồng
Hừng đông rực sắc cầu vòng lung linh
Không còn thấy nắng bình minh
Mây như xuống thấp che mênh mông trời
Ngồi nhìn giọt nước nghiêng rơi
Chợt lòng nghe chạnh đầy vơi nỗI niềm
Dưng không kỷ niệm về tìm
Cơn mưa tháng Bảy rơi mềm câu thơ
Hàng cây góc phố còn chờ
Mưa mai sớm tạnh… (ai ngờ mưa day…)
Phí thời gian buổi sáng nay
Đợi hoài không thấy dáng ai qua nhà.
Bên ngoài còn giọt mưa sa
Thì ta còn nhớ người ta cả đời…
Chuyện xưa, giờ đã xa rồi,
Sáng nay chợt nhớ vì trời mưa mai
Ta như một kẻ lạc loài
Vào vùng huyễn hoặc, nhớ hoài ngày xưa
Một ngày… mưa sáng… đến trưa…
Kéo dài nên… khiến ta chưa gặp người!
Nguyễn Sơn Phương
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang