01/11/23 – 10:11

SAO MÙA ĐÔNG VỀ MUỘN
Nắng tháng Mười,
Đùa mây vế hướng Bắc,
Mưa vẫn còn nặng hạt…
Xám phương Nam
Gió còn chờ,
Nhặt bấc ở xa xăm…
Chưa thấy đến!
Nên mưa dầm dề… lạnh
Mưa dai dẳng – Mưa hoài – Mưa không tạnh.
Đường ngày mưa,
Hiu quạnh, vắng thưa người
Ngồi một mình,
(Quán chỉ một mình tôi)
Nhìn từng giọt cà phê rơi xuống cốc.
Đen sóng sánh một nỗi buồn đơn độc
Rồi hình như,
Đang muốn khóc vì mưa?
Chạnh buồn vì – Trời nhỏ giọt lưa thưa…
Ta lặng lẽ…
Chờ mùa Đông… đến muộn!
Nguyễn Sơn Phương

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân