18/12/23 – 01:12

SAO TÔI MUỐN KHÓC CHIỀU NAY
Những bông hoa xương rồng đã nở
Không phải những khó khăn đã đi qua
Tôi vẫn một mình đi qua những cánh đồng hoang vắng
Và bắt gặp một cánh đồng đầy hoa xương rồng đã nở
Tôi không nhớ mình đã bao lần dang dở
Đã bao lần vượt qua giông bão cuộc đời
Chưa bao giờ tôi được nghỉ ngơi
Và sống một cuộc đời đáng sống
Tôi vẫn một mình đi trong khu vườn tâm tưởng
Ngắm ánh mặt trời và uống dòng suối cô đơn
Cuộc đời tôi không biết giận hờn
Mà chỉ biết gồng mình cam chịu
Tôi đã đi qua bao con đường xa lạ
Để thấy người dưng đáng mến vô cùng
Tôi đã thấy ở tận cùng của cuộc đời bão tố
Và tiếng reo vui của vạn người đi qua phố
Thế nhưng sao… muốn khóc buổi chiều nay
Những bông hoa xương rồng đã nở
Thế mà sao tôi vẫn cứ đi hoài
Tôi đi qua những cảnh đời nặng trĩu…
Tống Thu Ngân
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân