13/07/23 – 01:07
SEN LUÂN HỒI MẸ
Cuống rốn con mẹ chôn vào mùa gặt
bàn chân điểm một nốt son
đi qua lầm lụi bon chen
về soi lại mình giếng làng sen hạ
ngước nhìn đêm
trăng thôi miên…
Tháng Năm
nung nỏ lưỡi liềm
vắt qua sông Côm tiếng chim chiền chiện
ai gọi đò ơi trĩu cả đôi bờ
con hến con trai một đời chịu lệch
vạt chiếu con nằm, duỗi thẳng lại nghiêng.
Mẹ gạt buồn vui, quên nỗi chung chiêng
thương vạt nắng non héo mùa nước nổi
đám mây trên cao thả xuống nụ cười
chợ Cháy năm phiên phiên nào cũng mới
theo mẹ, con đi lẫm chẫm dòng đời…
Mùa trôi
đèn lồng tứ phía xoay tròn
vòm lá cong, chùm mồng tơi tím mọng
đom đóm tự tình cửi yếm hoài thai
hạt thóc củ khoai đặt đâu cũng thấp
Áo quần đặp trùm, miếng vá nương nhau.
Tháng Năm dậy thì hương cau
tu hú nôn nao bãi sau vườn vải
nỗi buồn mẹ gửi vào đêm
lá rụng nghiêng thềm
thương trăng hát lời chinh phụ
mòn mỏi chờ trông suốt cả một đời…
Tháng Năm
loa kèn tỉnh giấc
vẹn nguyên thương nhớ quay về
sen
thơm
luân hồi mẹ.
(Trong “Nhắm mắt để nhìn”).
Lê Phương Liên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang