06/09/23 – 03:09
SÓNG TÌNH
Anh có biết biển nghìn năm vẫn khóc
Sóng dâng trào chắc lọc những khát khao
Bao đắng cay bọt trắng xõa cuộn trào
Những trăn trở xuyến xao bờ vạn dặm
Hai nẻo cách thả hồn yêu đằm thắm
Ve rã sầu trong sâu thẳm mênh mông
Những mầm non chờ đợi nắng xuân hồng
Chuyển mình nở còn trông ngày xuân Tết
Anh có biết chân trời chim én dệt
Câu thơ lồng tha thiết điệu du dương
Bao lời yêu trắc trở giữa đêm trường
Ngọn lửa trái vấn vương tình rạng vỡ
Anh có biết sông dài giàu hơi thở
Hương phù sa rạng rỡ sắc mây ngàn
Nước lớn ròng trưa sớm chảy miên man
Khơi nỗi nhớ ngập tràn niềm đau quặn
Anh có biết tóc dài thương tóc ngắn
Đôi môi gần chở vị mặn tình yêu
Lồng vào nhau hơi thuở quyện nhịp đều
Tình yêu hỡi phiêu diêu bờ luyến ái
Anh có biết biển nghìn năm khắc khoải
Giữa chập chùng oằn oại với bão dông
Áng phù vân trôi nổi mãi phiêu bồng
Nơi bến đợi hư không hồn lẽ bóng.
Mai Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang