04/09/23 – 08:09

SƯƠNG TRẮNG HOÀNG HÔN
Từng vạt nắng thu chiều rơi chậm
Bóng tà huy cũng khuất dần trôi
Nửa mảnh trăng rơi vàng sông cũ
Ngày ấy giờ đây đã trễ rồi
Ta lỡ mang thân làm du tử
Sương khói dâng đầy vương gót chân
Để quên ánh mắt người cô phụ
Theo nắng chiều rơi nhạt cuối sân
Dâu bể phong trần nung chí lớn
Đêm mơ cố quận có người trông
Choàng… mộng hải hồ tay trắng phết
Em nơi lều cũ có chờ không?
Khi bả phù danh sớm phủ phàng
Bạn hiền tri kỷ cũng sang trang
Bên ly rượu đắng, đời thêm đắng!
Thế thái chìm theo mộng “dả tràng…”
Cam Lâm, 20/7/2023
Nguyễn Thanh Tòng

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân