21/10/23 – 08:10
TẢ TƠI LÁ VÀNG
Thu đang tới, trời xanh đến lạ
Lá vàng rơi lả tả lối quen
Chiều sương ướt lạnh môi mềm
Gió se sắt gió cho thêm tủi sầu
Cứ tự hỏi vì đâu đến nỗi
con đường đời bão nổi mưa sa
bao đêm giọt đắng nhạt nhoà
bao ngày chua chát diết da nhớ nàng
Thương về thuở trăng vàng góc phố
đêm Thu nào thổ lộ cùng nhau
cùng run trong mối tình đầu
Thề nguyền, nguyện ước một câu đá vàng…
bao thi vị tình chàng duyên thiếp
cơn mơ hồng giấc điệp nồng say
trao nhau, gửi gắm, tỏ bày
chìm trong say đắm, ngất ngây hương tình…
còn đâu nữa môi xinh má thắm
ký ức nào thăm thẳm trùng khơi
một mùa thu cũ xa vời
để mùa thu mới tả tơi… lá vàng…
Thích Nguyễn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang