29/11/21 – 04:11
Những tháng ngày bên thành phố biển bao nhiêu kỷ niệm vui, buồn đánh dấu một thời đã in dấu chân nơi đây.
Hôm nào mệt, nghỉ mấy cô cháu lại rủ nhau đi biển thư giãn ra khỏi nơi thị thành náo nhiệt. Đồ mang theo phục vụ bữa tối trên bờ biển rất đơn giản. Ai có gì mang thứ đó. Khi thì mì tôm, rau, chút thịt + gia vị. Kèm theo trái cây, nước ngọt, bánh mỳ…
Chiều mặt trời bắt đầu đã ngả dần mấy cô cháu xuống tắm thỏa thích rồi lên. Lúc này trời bắt đầu tối bọn trẻ nhen lửa đốt làm những món đồ mang theo để ăn. Đêm về bập bùng ánh lửa ngọn đèn treo lơ lửng trên cái cột tự chế đủ sáng. Bữa tối ăn uống xong hai thằng con trai lội xuống đi soi bắt những con cua ốc mò ra đi ăn ở bãi rộng mênh mông khi nước đã rút cạn.
Trên bờ là hai mẹ của hai đứa trẻ ríu rít truyện trò và châm cho lửa cháy thêm để tránh muỗi. Bọn trẻ vui đùa nhí nhố thật vui và thoải mái.
Trời đã khuya dần bọn trẻ đã mệt chúng tôi thu xếp về trước nghỉ ngơi để sáng mai tiếp tục công việc. Thằng ba và thằng cu tư ham hố ở lại bắt thêm ít ốc cua nữa rồi về sau.
Đường về nhà mùa dịch vắng lặng và yên tĩnh không giống như những ngày chưa có dịch bệnh xe chạy tấp nập ngày đêm trên đường cao tốc về nhà.
Gió về mang hơi nước từ biển lên mát rượi, mang theo vị mặn mà của hương biển thấm vào da thịt làm con người nơi đây săn chắc lại.
Tôi yêu biển, yêu những con người chân chất thật thà, cần cù chịu khó vun đắp cho cuộc sống nơi đây. Cảm ơn trời đất đã đưa dấu chân tôi lạc bước tới nơi này.
Chiều về sóng nước lao xao
Dang tay rộng mở đón chào dấu chân.
Mặn mà vị nước trong ngần
Mơn man sóng nhẹ đến gần bên em.
17/06/2021
NGUYỄN THỊ NGA
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang