27/05/22 – 03:05
Tác giả Võ Thị Thanh Thống
Mưa đêm Hà Nội
Hà Nội phố hương Sữa lồng khe khẽ
Bờ Hồ Gươm hoa nở hé như cười
Hạt mưa thầm mang sắc ngọc thật tươi
Hương dịu ấm đón người như mời mọc
Trời Hà Nội gió thu hờn sợi tóc
Khi lặng thầm ôn đọc những dòng thơ
Hình ảnh anh hiển hiện khó phai mờ
Theo tiếng nhạc ban sơ còn rả rích
Buồn hiu hắt những đêm dài tĩnh mịch
Dòng yêu thương trầm tích giữ câu thề
Thương mẹ hiền vất vả cảnh miền quê
Dẫu rất nhớ chẳng về thăm nhau được
Nếu có thể hãy cho nhau điều ước
Phút yên bình chảy ngược dốc tình yêu
Bầu trời xanh rực rỡ cảnh ban chiều
Bếp ấm tỏa sáo tiêu mùa hạnh phúc
Trời thanh vắng nhốt hồn trong tù ngục
Mà trái tim thúc giục nhớ quê nhà
Ai hiểu rằng em bé nhỏ phương xa
Nghe mưa rớt vỡ òa thương đất mẹ.
Phượng hồng Hà Nội
Hà Nội ơi! điệp khúc tiếng về sầu
Như nức nở thấm sâu vào ký ức
Ru sợi nhớ chênh chao miền ảo thực
Ướt Mi buồn rưng rức nghẹn mùa thương
Hà Nội ơi! Còn nhớ những con đường
Chùm phượng vỹ thoảng hương miền đất mẹ
Hương ấm hổi chợt thở dài khe khẽ
Nghe sóng lòng êm nhẹ gọi thầm tên
Hà Nội ơi! Còn in buổi bắt đền
Chút hờn dỗi nào quên ngày lỗi hẹn
Giờ nhớ lại ánh mắt dường bẽn lẽn
Hồ Gươm buồn e thẹn chỉ mình em
Hà Nội ơi! Bờ môi bỗng khát thèm
Mùi hương cỏ lấm lem dòng kỷ niệm
Phút huyền thoại hơi thở về âu yếm
Khuôn trăng hồng kiều diễm đón miền yêu
Hà Nội ơi! hoàng hôn tím mỗi chiều
Hương hoa Sữa liêu xiêu hồn lữ thứ
Rồi từ ấy kết thành chương tình sử
Cánh phượng hồng tình tứ gọi thầm tên.
Nắng Hà Thành
Hà Nội tặng bức thư tình đầy nắng
Rất điệu đà trĩu nặng khối tơ vương
Để mùa xuân gò má ửng thêm hường
Rồi từ ấy kết thành chương tình sử
Mây trải thảm ngọt ngào câu tình tứ
Để xuân này tư lự mãi ngóng trông
Khắc vào tim trọng vẹn giấc mơ hồng
Nhìn khoảng trống mênh mông chờ mòn mỏi
Hà Nội nhóm ngọn lửa tình khẽ gọi
Dấu yêu à hẹn khói trắng chiều quê
Hương cốm vương mùa thương nhớ quay về
Chiều ôm nắng say mê hương thảo lạ
Ai ngắt vội cánh hoa sim còn lá
Cài tóc mây vội vã buổi sang chiều
Phút diệu kỳ đã ngỏ hẹn lời yêu
Còn đâu nữa hỏi nhiều càng thêm nhớ
Hà Nội vẫn trong tim từng nhịp thở
Ôm khối tình duyên nợ phố Hồ Tây
Nguồn yêu thương hạnh phúc mãi đong đầy
Như vạt nắng quyện mây chiều lãng đãng.
Vũ Thị Thanh Thống
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang