10/06/23 – 06:06
THA HƯƠNG
Cha mẹ chúng mình vất vả đúng không anh
Em của để dành anh hồi môn cha mẹ tặng
Thất thểu tha hương đôi đường trĩu nặng
Lên thác xuống ghềnh thầm lặng nuôi con
Bao nhiêu năm chân bước đã mỏi mòn
Sông sâu thẳm núi cao còn trùng điệp
Nhưng cứ tin để bình tâm bước tiếp
Suy nghĩ chi nghèo chỉ khổ đúng không anh
Tài sản các con đó mới của để dành
Anh vất vả em chắt chiu có được
Con khỏe con ngoan nghĩ tâm mình có phước
Được hưởng phúc phần tiên tổ ban cho
So sánh làm chi nhà nhỏ với nhà to
Xe đẹp xe sang xe cà tàng hay mới cũ
Chỉ cần vui có nơi về là đủ
Phương tiện để đi để đến chỗ ta cần
Mình phải vui sống thật với người thân
Vui vẻ bạn vẫn ân cần như thuở trước
Sống cứ nâng niu những gì ta có được
Thỏa mãn với đời vui vẻ giấc mơ trưa
Đời tròng trành ta dầu giãi nắng mưa
Vui vẻ sống sớm chiều yêu thương trẻ
Tìm kiếm nụ cười như em đâu dễ
Khổ trong tâm em vẫn nở nụ cười
Sông quê mình vẫn chảy mãi đầy vơi
Tâm tình nặng con người quê vẫn thế
Em dạy con hãy tự tin mạnh mẽ
Vui vẻ yêu đời khó dễ cũng vượt qua
Đời ngắn dài rồi ai cũng chia xa
Ta trả lại trần gian nơi cõi tạm
Gặp người vui nở nụ cười trong sáng
Hạnh phúc vuông tròn vui vẻ đúng không anh.
Ái Quê
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang