30/06/23 – 01:06
THẢ TRÔI ĐI
Đâu phải đóa hoa nào cũng đẹp cũng thơm
Đừng mơ cô gái nào cũng như hoa
khỏi chạnh lòng… ngao ngán
Nửa đầu đời tiếc tháng năm kiêu hãnh
Nửa đời sau
Vá víu vết thương lòng
Đâu phải lục bình nào cũng thanh thản theo sông
Đua nước ngược một mình lại thành người thua cuộc
Không tranh thắng với ai là điều khó nhất
Im lặng ngẩng đầu… bài học mãi chưa thông
Đâu phải đứa khờ cô độc giữa đám đông
Ngàn bè bạn vây quanh chắc gì đang hạnh phúc
Mấy dòng tim cất vào trang Facebook
Thân quý chân tình…
Càng thật ít
Càng vui
Hoa trong tim quý báu nhất đời tôi
Lời chẳng nói ra
Còn trong veo muôn thuở
Rồi mai mốt chuyện người đi kẻ ở
Chuyện mất còn
Chuyện thương ghét… thả trôi đi.
Lê Quang Vui
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang