14/09/23 – 07:09
THÂN THƯƠNG LẮM NỘI TÔI
Ai khôn lớn chẳng nhớ quê nguồn cội
Nơi chôn nhau cắt rốn vội trở về
Nơi cánh cò bay lả dọc triền đê
Dòng sữa mát dãi giề no ấm ngủ
Bóng dáng nội cùng mẹ cha lam lũ
Đêm năm canh tiếng ru cả cuộc đời
Chín tháng mười ngày câu hát đưa nôi
In ghi tạc một biển trời cao vợi
Cha sống mãi hạt gạo thơm nội thổi
Những nhịp chày hương cốm mới vấn vương
Cha vững chân rồi ra trận chiến trường
Cờ giải phóng khắp biên cương một dải
Ngày trở lại quê nhà trong khắc khoải
Đất phì nhiêu bờ bãi lúa xanh rờn
Nước sông hồng lờ lững chảy từng cơn
Bến xuôi ngược chèo mơn man sóng hát
Lưng còng nội nửa hồn quê mặn chát
Cõng bể dâu rau cháo bát cơm nghèo
Miệng nhai trầu nhẹ nhõm cảnh gieo neo
Tâm bình lặng trống chèo thuyền xuôi mái
Đường mòn mỏi xứ trầm thôn chậm rãi
Con về thăm nhà nội mái liếp thưa
Vẫn in hằn khu vườn chiếc gáo dừa
Cả Chum nước hứng mưa trời để uống
Con thèm lắm bát canh chua rọc muống
Nội bảo ăn chiều xuống ruộng mò chai
Chú đem theo một mảnh nhỏ lưới chài
Thả tôm cá bắt vài con nấu tạm
Thân thương lắm ấm tình người ảm đạm
VĨNH CHÂN ƠI LÀNG LAO đất quê mình
Nơi cội nguồn tiên tổ chốn cha sinh
Con được sống ôm hình hài dáng nội.
13/9/2023
Nguyễn Kiên
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang