Thơ Anh Dũng (Thanh Hóa)

24/11/21 – 12:11

 

Bút trẻ Anh Dũng tên thật Nguyễn Văn Dũng

Chuyến đò đông

 

Có con chim nhỏ giữa đồng
Nó đang reo nắng vào trong nỗi buồn
Lệ ơi lệ chớ có tuôn
Núi ơi tịt lại thượng nguồn lăn tăn

Tim yêu kia có bốn ngăn
Tới ba ô lớn còn ngằn ngặt đau
Hàng cau đi lối của cau
Dây giầu đi lối đường giầu mới thương
Chuyến tàu ngơ ngác giữa đường
Con bươm bướm lạc giữa rừng hoa mơ
Ngày xưa là chuyện ngày xưa
Xa nhau là chuyện bây giờ xa nhau
Thế là tim đớn, tim đau
Tim chua chát đến ngàn sau vẫn còn
*

Em đi rải thảm hoa hồng
Tay đeo nhẫn cưới, tay chồng nắm tay
Từ nay xa lạ từ nay
Quên đi hết thảy những ngày đau thương
Soi mình trước mắt của gương
Em khen mình những bữa thường vẫn xinh

Nào đâu cuộc sống gập ghềnh
Chuyến đò đông lạnh lênh đênh giữa chiều
Em ngồi trên gác lẩy kiều
Kiều bao nhiêu khổ bấy nhiêu giống mình

Đêm nay sương giá trắng tinh
Em nằm chõng lạnh với mành chăn chiên
Biết rằng tình vẫn mới nguyên
Nhưng tim máu lạnh giữa miền đớn đau
Rồi giầu rẽ bước đường giầu
Mặc hàng cau mới mọc đầu mùa đông…

 

 

 

Nghề thầy

 

“Thầy không phải kẻ làm nông
Cày ngày đêm đến giấc nồng một hơi
Chuông reo giờ dạy xong rồi
Thầy còn lo tới việc đời các con
Tưởng rằng êm giấc đêm hôm
Vẫn trang giáo án nặng vờn đôi vai.”

Đêm nay… đêm vẫn cứ dài
Mở vần thơ cũ thấy thầy già hơn
Một bên thầy nặng các con
Một bên kia, những phím đờn chênh vênh
Mai đây già yếu về mình
Chuyến đò kia lại lênh đênh giữa dòng
Nước sông có đục có trong
Chuyến đò kia mãi cũng không chạm bờ.

Trên sông này chuyện ngày xưa
Có chuyến đò lớn mới vừa đi ngang
Một tay thầy lái đò sang
Các con nghịch ngợm tràng giang sóng vờn
Rồi ai nhớ được công ơn
Của thầy con trước những hôm đưa đò…

 

Anh Dũng

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: