24/10/22 – 04:10
TÌNH XUÂN
Mây trời cá biển đất của cây
Lòng em có lạnh tháng mưa này
Đêm về lẻ bóng phòng đơn chiếc
Chỉ có tình xuân ấm bàn tay.
NỖI NIỀM
Bao lâu rồi chẳng bước dạo chơi
Để ngắm bình minh ngắm đường đời
Biển khơi sóng vỗ xô bờ cát
Nỗi niềm trôi dạt giữa trời mây !
TRĂNG VỜN
Chân trần rảo bước nhẹ gót son
Thong dong vững chãi lối đường mòn
Yêu lắm bờ môi căng mọng nước
Thả hồn khờ khạo ánh trăng vờn !
ĐƯỜNG PHỐ KHÔNG TÊN
Chiều nay anh về ngang con phố nhỏ
Chợt thấy lòng mình trĩu nặng buồn ênh
À thì ra con đường phố không tên
Ta dừng bước để quên đi nỗi nhớ.
TRỜI ĐÃ KHUYA RỒI
Ngủ đi em trời đã khuya rồi đó
Em tựa rèm nghe lời gió vi vu
Vầng trăng buồn vừa đưa tiễn mùa thu
Tim thổn thức cứ len vào giấc ngủ
CÕI TRẦN GIAN
Cõi hồng trần có gì ta lưu luyến
Nợ duyên tình cứ hoà quyện yêu thương
Sao kiếp này ta cứ mãi vấn vương
Xem như trả ân tình từ kiếp trước.
YÊU MẸ
Biển trời nào quý tựa lòng Mẹ đâu
Năm tháng gian nan tóc Mẹ điểm màu
Đôi vai gánh nặng thương đau
Tô đời cuộc sống tim nhàu chẳng than.
CHIỀU CUỐI THU
Thu ra đi để vàng chiếc lá rơi
Đông chờ đợi mưa về ngang trước ngõ
Tâm thức viễn vong từ đó
Thả tâm hồn mơ mộng cuối mùa thu.
TÌNH YÊU TUỔI HỌC TRÒ
Họa mi hót êm đềm như tiếng sáo
Dưới sân trường chiếc áo trắng tinh khôi
Đan tay nhau tim cứ đập liên hồi
Cười chúm chím thay lời em muốn nói.
LẠC MẤT DẤU CHÂN
Em ra đi khi bình minh thức dậy
Tia nắng vàng để lạc dấu chân qua
Ngoảnh quay đầu thì bùn dưới chân ta
Mà thẳng bước thì đời xa vạn dặm.
THƯƠNG CHA
Cha lưng khòm đầu tóc bạc phơ
Tính thời gian thương Cha vô bờ
Sợ lắm Cha đi vô cớ
bỏ lại con lạc lỏng giữa chợ đời.
CÕNG NẮNG DẠO CHƠI
Âm thầm cõng nắng dạo chơi
Vào vườn thượng uyển nghỉ ngơi chuyện tình
Ngờ đâu cô bướm xinh xinh
Vươn tay vờn nắng vô tình trúng tim
CHIỀU HOÀNG HÔN
Én chiều về tổ có đôi
Hoàng hôn chiều tím đơn côi lối về
Dựa cây khắc tạc vần thơ
Bâng khuâng trầm mặc lời thờ mãi ghi.
EM Ở ĐÂU
Trầm luân khắc khoải trường đời
Yêu em anh hoá biển khơi đợi thuyền
Chữ tình giữ trọn thiêng liêng
Em ơi về nhé bến nguyền đợi trông.
XUÂN VỀ CHƯA ANH
Lắng nghe biển hát lời ru
Thu đi đông đến xuân về thôi em
Thoáng mùi đông gió đến thềm
Bên nhau ta đếm chờ đêm xuân về.
THUYỀN TRÔI
Sông sâu biển rộng thuyền trôi
Đưa em qua khỏi luân hồi bến mê
Cuộc đời ai đón chữ ngờ
Thuyền trôi em dạt vào bờ cô liêu.
LÀNG QUÊ ĐÓN XUÂN
Đồng lúa chín trải dài như tấm thảm
Đón xuân về trên lối nhỏ tình quê
Nhẹ bước chân mùi mai nở ngẩn ngơ
Ghìm mi mắt thả hồn khung trời mộng.
VẦN THƠ TÌNH
Mây trôi về núi gom thành mỹ nữ
Vần thơ tình ai cứ lửng lờ trôi
Dòng nước nhân sinh trôi vội
Để tình thơ luôn mòn mỏi đợi chờ.
KHÁT VỌNG
Đời còn dài tương lai thì rộng
Trống vắng lòng khát vọng cô đơn
Nhân tâm vô nghĩa thiệt hơn
Thong dong vững chãi chữ ơn đứng đầu.
KIẾP NGƯỜI
Tạo hoá đã ban cho ta tất cả
Đem tình thương gieo vô ngã đường đời
Kiếp làm người trồng cây Đức ai ơi
Trồng cây hạnh để chơi đời bể khổ.
LÒNG NHÂN ÁI
Bâng khuâng dạ khắc ân cần
Đem lòng nhân ái hiến dâng cho đời
Mùa xuân hoa nở đẹp tươi
Vun trồng nhân đức ngàn đời an yên.
Thanh Lê
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang