02/03/23 – 01:03
BẾP LỬA CỦA MẸ
Quanh năm bếp lửa đỏ hồng
Mẹ ngồi ấm cả giấc nồng tuổi thơ
Mẹ dậy từ sáng tinh mơ
Cơm canh tiêm tất đợi chờ các con
Theo chồng sinh sống đầu non
Nhà tranh phên vách nhưng lòng thủy chung
Mùa đông mưa gió bão bùng
Củi tươi, khói bếp phập phùng nhóm lên
Thức khuya dậy sớm hàng đêm
Lo chồng con được ấm êm cuộc đời
Tảo tần gánh vác không lời
Mẹ luôn chịu khó, nụ cười thắm tươi
Bếp hồng đỏ lửa môi cười
Trong căn bếp nhỏ diệu vời ước mong
Tình yêu của mẹ sáng trong
Con luôn ghi nhớ mãi còn biết ơn!…
09/11/2022
NHỚ NGƯỜI LÁI ĐÒ!
Con thuyền có vượt khơi xa
Phải nhờ người lái chèo ra biển đời
Bao nhiêu thế hệ học trò
Muốn thành công phải nhớ đò qua sông
Ân tình sưởi ấm mùa đông
Nhớ người truyền đạt vẫn không phai nhòa
Ơn thầy, tình mẹ, công cha
Làm sao nói hết bao la nghĩa tình
Như vầng trăng sáng lung linh
Và luôn ghi khắc bóng hình mến thương
Mai sau đi khắp ngã đường
Vẫn luôn lưu nhớ mái trường dấu yêu!
Thầy, cô dạy bảo bao điều
Lời hay, ý đẹp, thắp nhiều ước mong
Tình yêu nghề mãi sáng trong
Nhớ ơn người lái với lòng tri ân!…
HẠT THÓC QUÊ CHA
Cõng trên lưng bao trằn trọc
Hạt thóc vàng suy tư mắt đỏ
Nhớ ngày đông giá rét
Cha dầm mưa cày ải, bừa, gánh phân rải ruộng
Mẹ ngâm giống, ủ đông bằng nước ấm
Khói bếp cây xòe do củi còn tươi
Mắt mẹ cười khi hạt giống đóng chông
Thương đôi bàn tay khô gầy, thô ráp
Cha vung sức gieo từng nắm hạt ngọc trời
Hạt giống trở mình xanh mát đồng quê
Rồi lúa dậy thì đón đòng, ngậm sữa
Lũ chuột không mời ùa đến bủa vây
Cắn phá thịt da, cây lúa khóc xuyên đêm nghẹn ngào
Cha quấn rơm vào thân tre chữ thập làm hình nộm – bùa nông
Đội nón cời, áo mưa phất phới khắp cánh đồng
Ngăn lũ chuột đồng như nhát ma trơi
Trời trở hạn, lúa nghẹn đòng thiếu nước
Mẹ cha thâu đêm be bờ tát nước
Cây lúa thai nghén cho bông mượt uốn cong
Hạt thóc sinh ra – ngọc trời đầy đặn
Ghi công ơn mẹ, cha tần tảo ngày đêm
Giọt mồ hôi cha
Đôi bàn tay mẹ
Trộn nắng trong mưa, sương muối phủ đồng…
Chén cơm mới đầu mùa nhớ công sức phụ thân
Hạt thóc tháng Ba cõng bao ý nghĩa
Nhân ngải tình quê, thao thiết canh trường
Ngày cha mẹ rời đồng về miền hạc trắng
Hạt giống mồ côi!
Cây lúa nhỏ lệ, chạnh nhớ vương…
Võ Văn Thọ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang