Thơ tình Phạm Thu (Thanh Hóa)

02/02/23 – 09:02

Ảnh minh họa: Internet

 

CON TRỞ VỀ TÌM LẠI TUỔI THƠ CON

Con trở về tìm lại tuổi thơ con
Bên cánh võng ầu ơ tròn câu hát
Bà ru hời có cánh cò bát ngát
Mênh mang chiều khói bếp dạt hương bay.

Con trở về để sà vào vòng tay
Ngày xưa ấy ngoại đêm ngày ấp ủ
Nâng niu ươm mầm cho tròn câu chữ
Giá rét đêm đông con vẫn đủ ấm lòng.

Con trở về cho thỏa thê ước mong
Ký ức xưa ngược dòng cuồn cuộn chảy
Trong tiềm thức trên lưng trâu bay nhảy
Tung tăng cánh diều quên cả giờ cơm.

Con trở về nghe ngai ngái mùi rơm
Nồng nàn tỏa ngát hương thơm lúa mới
Con hít hà trong bàn tay níu với
Gói hương nồng buộc chặt tới mê say.

Con trở về bên thửa đất luống cày
Bao giọt mồ hôi đêm ngày đẫm ướt
Thoăn thoắt đôi tay, nụ cười mực thước
Cho hạt lúa vàng thắm đượm tình quê.

Con trở về rong ruổi trên triền đê
Tiếng sáo ai vọng về trong chiều muộn
Chậm dãi bước câu thơ buông cuồn cuộn
Nở nụ cười ô kìa…. tuổi thơ con.

 

XUÂN YÊU THƯƠNG

 

Tháng giêng nghiêng nỗi nhớ
Về phía bờ vai anh
Rộn ràng trong nhịp thở
Tình xuân ươm ngọt lành.

Chòng chành lời ước hẹn
Xuân rơi nhẹ mi xinh
Bẽn lẽn em e thẹn
Thấp thoáng lời tự tình.

Đào mai bừng khoe sắc
Tiết trời gói mùa thương
Mưa xuân bay lất phất
Nỗi nhớ em vấn vương.

Bên thềm còn thoang thoảng
Lời yêu thương ấm nồng
Lâng lâng say khúc hát
Người thả vào nhớ mong.

Xuân nồng nàn hơi ấm
Lẫn khuất trong men say
Lời nhớ thương khát cháy
Dâng đầy trong mắt trong.

 

NÍU XUÂN

 

Xuân cựa mình nhảy nhót
Trên phiến lá non mềm
Bình minh sương ngậm nắng
Ngọt ngào giấc mơ êm.

Mắt lá còn say giấc
Lâng lâng ngực xuân trào
Vươn mình trong nắng sớm
Bật tung mầm khát khao.

Gió mơn man làn tóc
Say hương nồng nao nao
Én rộn ràng tung cánh
Vẽ mùa xuân ngọt ngào

Vin đầy tay níu lại
Xuân dịu dàng giêng hai
Ru miên lời gió thoảng
Thì thầm trong nắng mai.

Khúc ca xuân thánh thót
Bổng trầm đến mê say
Nồng nàn và da diết
Níu mùa xuân cạn ngày.

Chân dung tác giả Phạm Thu. Ảnh tác giả cung cấp.

 

SAU CÁNH CỬA

Chị nép sau cánh cửa
Dõi theo cánh thiên di vùng vẫy
Em hồn nhiên là vậy
Cũng bắt trước đi tìm lá diêu bông cổ tích.

Nhưng rồi cũng vô ích
Chị sợ làm em đau
Quày quả bước đi thật mau
Tránh ánh nhìn như muốn xé tan con tim run rẩy.

Em hờn lẫy
Trách chị vô tình
Chị ngậm ngùi riêng mình
Lặng im mặc tâm can giằng xé.

Em cúi đầu nói khẽ
Thương chị thật lòng mà
Sao chị nỡ phũ phàng chia xa
Em cũng đã đi tìm lá diêu bông như người ta vẫn nói.

Chị gượng cười tim đau nhói
Tỉnh mộng đi em đừng tự dối lòng mình
Phút bồng bột chưa kịp nghĩ suy
Chớ để ngày sau phải ngậm ngùi em nhé.

Chị lại về sau cánh cửa
Khép phận mình đa đoan
Vẫn luôn dõi theo em
Cánh thiên di vùng vẫy.

 

VỀ NHÀ NHÉ CON

 

Mệt mỏi rồi thì về nhà nhé con
Nơi cha mẹ vẫn mỏi mòn mong ngóng
Mặc bề bộn cứ duềnh lên cuộn sóng
Tạm gác sau lưng, về với yên bình.

Cực lắm không con, cuộc sống mưu sinh
Có lúc nào con thương mình đơn độc
Khi đau ốm nhọc nhằn con bật khóc
Nơi góc phòng lặng lẽ một mình con.

Bước độc hành nhuộm màu gót chân son
Trái tim nóng sức trẻ tràn nhựa sống
Không quản ngại bước sông hồ dài rộng
Con tìm mình trong những dấu chân đi.

Con cứ về, muốn ngơi nghỉ những khi
Về với nhà ta, về ngôi nhà ấm áp
Bếp lửa hồng ấm nồng luôn rực sáng
Sưởi ấm lòng thương lắm đứa con xa.

Chốn thị thành độc bước giữa phong ba
Con mạnh mẽ rời xa vòng cha mẹ
Nếu mệt mỏi giữa biển đời xa lạ
Về nhé con, nhà mình luôn đón chờ.

Cuộc đời này thực tình chẳng như mơ
Từ khờ dại con trưởng thành khôn lớn
Khi vấp ngã đứng lên con có được
Bài học làm người, đắt lắm con ơi.

PHẠM THU

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: