15/02/22 – 08:02
Mưa thu
Nặng hạt mưa sa nặng lệ sầu
Mưa đâu vội đến lại về đâu
Duyên tình thuở ấy còn chưa thắm
Một mảnh hồn đau đã đậm màu
Dĩ vãng nhoà tan đêm gió lạnh
Trăng tàn bóng nhạt hạt mưa Ngâu
Buồn thương một chút vương trong mắt
Quạnh quẽ bao mùa đẫm giọt châu.
Chuyến đò chiều
Ta yêu nhau qua vần thơ dịu ngọt
Những tâm tình lắng đọng suốt đêm thâu
Ta yêu nhau nào phải mối duyên đầu
Vẫn dạt dào nghiêng ngã bóng trăng khuya
Ta yêu nhau khi ngưỡng cửa xuân qua
Còn in đậm hương tình hoà xuân đến
Ta yêu nhau nơi khoảng trống bình yên
Của giông gió triền miên ngày xưa đó
Ta yêu nhau khi chuyến đò đã lỡ
Cuộc tình buồn ngày ấy bỏ xa bờ
Ta yêu nhau giữa vũng lầy đau khổ
Quá khứ còn hằng đậm trái tim khô
Ta yêu nhau bởi vô vàn bão tố
Mà năm xưa chưa trả lại an lành
Ta yêu nhau khi hoàng hôn trở lạnh
Khi cuộc đời đè nặng tuổi mơ hoa
Ta yêu nhau trong những tháng năm thừa
Còn xót lại chút máu hồng thuở ấy
Ta yêu nhau có muộn nàng đi my
Nhưng tình yêu vạn kiếp chẳng phai mờ.
Nguyễn Văn Thanh
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang