28/02/23 – 09:02
ĐÊM TRĂNG NHỚ EM!
(Bài thơ viết cách nay 41 năm)
Trăng sáng như tình em
Dịu dàng và tươi mát
Ơi ánh trăng bát ngát
Trải vàng ra mênh mông
Tình yêu như dòng sông
Chảy trong anh dào dạt
Yêu em anh khẽ hát
Những bài ca tình yêu
Cho lòng anh xao xuyến
Nhớ em những buổi chiều
Từ mái trường yêu dấu
Anh vẫn thấy gần em
Khi ngắm nhìn trăng sáng
Tâm hồn anh bừng lên
Trái tim anh rung động
Anh yêu em đắm say
Trăng soi vào cửa sổ
Đánh thức hồn thơ anh
Một vì sao lấp lánh
Vẫn đi bên chị Hằng
Vì sao là anh đó
Và em là trăng thanh!
Viết tháng 6 năm 1982
TẶNG EM HOA CỎ
Hoa hồng anh đã tặng rồi
Hôm nay hoa cỏ bồi hồi tặng em
Nâng niu hoa nhỏ dịu êm
Anh trồng hoa cỏ bên thềm nhà ta
Ngắm nhìn hoa cỏ vỡ òa
Hai ta thổn thức như là đang yêu
Bình minh cho đến buổi chiều
Nhìn em ngắm cỏ mà yêu quá chừng
Hoa xinh nở rộ tưng bừng
Có ai xưa đã ngồi từng ngắm hoa
Ngồi bên vạt cỏ trước nhà
Ngắm nhìn hoa cỏ chỉ ta với mình
Càng nhìn em lại càng xinh
Em như hoa cỏ chung tình bên anh
Yêu em từ mái tóc xanh
Đến nay tóc bạc đã thành bảy mươi
Còn duyên ở những nụ cười
Còn cơm canh ngọt còn người còn hoa
Vẫn làm say đắm lòng ta
Trái tim thổn thức vẫn là đang yêu!
Thảo Điền 05/5/2022
HÃY CẤT LÊN
Hãy cất lên ngàn lần câu nói
Anh yêu em! Anh yêu em!
Qua đại dịch này, mất còn, sẽ yêu hơn
Bởi được sống là ngàn lần hạnh phúc
Cuộc sống vẫn ngày đêm thúc giục
Hãy nâng niu hạnh phúc của riêng mình
Sống bên nhau người nhé hãy lung linh
Qua đại dịch biết bao người đã mất
Chồng mất vợ, vợ mất, chồng đau khổ
Con mất, cha mất, mẹ sống mồ côi
Mất người thân đã vào kiếp luân hồi
Người còn sống là phúc trời lồng lộng
Ta hãy quý yêu ngàn lần sự sống
Anh yêu em! Bay bổng dưới trời xanh
Anh yêu em! Trên mặt đất yên lành
Thổn thức yêu thương trái tim anh thắm đỏ
Anh dành tặng em trái tim anh đó
Người vợ hiền đã gắn bó đời anh!
Thảo Điền 29/12/2021
RUNG ĐỘNG ĐẦU ĐỜI
Ai cũng có một thời như thế
Thật đáng yêu và rất nồng nàn
Những rung động trong con tim nhỏ
Đã cùng ta đi khắp thế gian
Có những lúc tưởng như quên lãng
Rồi bỗng dưng ký ức ùa về
Con tim nhỏ bồi hồi thổn thức
Hình ảnh xưa lãng mạn say mê
Ta với em ngày xưa cùng học
Em trinh nguyên với mái tóc thề
Áo dài trắng tâm hồn trong trắng
Ánh mắt nhìn như nắng mùa thu
Ta lặng đi khi ta nhìn thấy
Ánh mắt em chạm mắt ta nhìn
Trái tim ta rung lên nhè nhẹ
Đã giục ta không thể lặng im
Ta lặng lẽ tìm em kết bạn
Lặng lẽ theo em lặng lẽ nhìn
Chỉ có vậy mà sao thổn thức
Hình ảnh em đẹp mãi trong tim
Và thời gian cứ trôi đi mãi
Hình ảnh kia tưởng đã ngủ im
Rồi bất chợt trong tim bừng dậy
Hình ảnh em chẳng phải đi tìm!
Thảo Điền 21/8/2022
THU VỀ RỒI EM ƠI!
Mùa thu về rực vàng hoa cúc
Trời trong xanh mây lững lờ bay
Lá đổi màu vàng đỏ trên cây
Cơn gió thoảng lá rơi nhè nhẹ
Hoa cúc vàng nồng nàn vẫn thế
Như thu xưa mình đã yêu nhau
Bao thu qua vẫn thắm một màu
Thu về rồi em ơi có nhớ
Gió thu nhẹ như là hơi thở
Mà làm sao lá giật mình rơi
Chiều bàng bạc vàng hoe sắc nắng
Lá khô gầy bay bay chơi vơi
Ta như thấy một trời thương nhớ
Lá xa cành lá mãi đi xa
Lá nuôi dưỡng mầm xanh để lại
Qua mùa đông lại trổ thành hoa
Thương những chiếc lá vàng lá đỏ
Như thương em đang độ thu về
Đẹp rực rỡ vàng tươi hoa cúc
Thu đi rồi Đông đến sắt se
Quy luật của đất trời là vậy
Năm bốn mùa Xuân Hạ Thu Đông
Thu thay lá Đông thì tích nhựa
Để mùa Xuân hoa nở rực hồng!
Thảo Điền 12/8/2022
VŨ NGỌC CHIẾN
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang