23/08/22 – 01:08
Tình khúc Lang Biang
Phố núi dang tay
Mây sà xuống thấp
Mây choàng vai ôm ấp
Mặt hồ khỏa thân
Gió vờn môi hôn
Hoa dã quỳ cuống quít
Gió siết vòng eo thon
Lưng đèo uốn lượn
Thung lũng tình yêu
Vú đồi thơ mộng
Lang Biang lồng lộng
Khoe vồng ngực nõn trăng
Đêm riết róng
Câu thơ máu lửa
Ngày vồ vập
Giai điệu cao nguyên
Băng rừng vượt thác đi tìm
Nhạc thơ hòa điệu máu tim nồng nàn!
Lửa
Em dấu lửa nơi nào
Ngày đông tìm không thấy
Sao mỗi lúc xa nhau
Anh bồi hồi nóng chảy!
Mưa biển
Chớm đông mưa bão âm u
Đất trời phút chốc rối mù hồng hoang
Tìm em anh đến Nha Trang
Chỉ nghe con sóng tan hoang vỗ bờ.
Rong chơi
Đất trời gói lại trao em
Hồn theo cánh gió cánh chim lững lờ
Sông hồ gom hết vào thơ
Rong chơi chìm nổi bến bờ là không.
Nha Trang em và thơ
Mơn man
quyến dụ
nồng nàn
Biển không còn mặn như làn môi hôn.
Sóng im cát đợi bồn chồn
Cát vơi sóng biết lần mòn với ai?
Núi nhoài ra biển so vai
Phong phanh ưỡn ngực tháng ngày hứng sương.
Một mình gió vẫn du dương
Vời trông xa thẳm chợt thương cánh buồm
Gồng mình trước biển hoàng hôn
Gánh cơn cuồng nộ thất thường không đâu.
Tìm thơ trong nỗi niềm đau
Hạt nào trầm tích hạt nào kim cương.
Ở đây mây gió xanh rờn
Cát phau phau trắng tâm hồn thủy tinh
Ruổi rong khắp đảo tìm mình
Cáp treo song tấu cuộc tình đong đưa
Se se chút lạnh giao mùa
Câu thơ nhóm lửa lặng xua đông dài
Nha Trang từng giọt đong đầy
Nghiêng đêm biển lại rót ngày sang anh!
12/2008
Vũ Tuấn
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang