12/07/22 – 09:07
Lòng mẹ
Vì thương gánh nặng mẹ luôn cười
Cháy hạn mưa dầm vẫn cứ tươi
Đói khổ thân tàn không oán giận
Cho con cuộc sống được nên người.
Tình như biển rộng núi cao vời
Tổ ấm gia đình mạch nước khơi
Tất cả vì con bao kiếp nạn
Lòng cha sáng tựa ánh trăng ngời.
Mẹ ơi!
(Tri ân mẹ nhân Tháng Bảy Vu lan)
Thời gian đã lùi về quá khứ
Bóng mẹ xa dần trong ánh mắt con
Nhưng trái tim vẫn mơ ước mỏi mòn
Mong gặp lại chỉ một lần khát vọng
Sự thật không còn mãi là giấc mộng
Biết đến bao giờ vạn thuở mẹ ơi!
Nước mắt rơi lã chã giữa trời
Là ân nghĩa cả đời đau đớn
Công lao ấy biển trời rộng lớn
Mạch nước nguồn năm tháng vẫn còn trong
Dòng sữa mát lại âm thầm cô đọng
Dưới linh hồn nhắc nhở những đứa con
Sống làm sao cho trọn đạo vuông tròn
Không uổng phí tình yêu thương của mẹ
Dưới suối vàng ngàn thu mát mẻ
Nở nụ cười thanh thản với đời sau.
Hoàng Trung Quyên
Pingback: Khi trái tim nhà thơ rung lên bốn mùa - ĐAM BOOKS MEDIA