18/02/23 – 08:02
Nhớ quê!
Nhớ quê lòng những bồi hồi
Nhớ quê nhớ cả bãi bồi ven sông
Nhớ khi phiên chợ còn đông
Mẹ đi chợ nắng mai hồng chân mây
Nhớ cha vất vả đi cày
Nhớ chị nhổ mạ đất đầy trên lưng
Nhớ chăn trâu thích chưa từng
Tắm sông, đánh cảy, tưng bừng ngày xuân
Vui cùng các bạn mến thân
Mà thương mà nhớ mà gần mà yêu
Yêu làng yêu xóm bao nhiêu
Đi xa nhớ mãi cánh diều tuổi thơ
Nhớ bờ tre mãi đến giờ
Nhớ dòng kênh nhỏ lững lờ nước trôi
Nhớ bao chúng bạn một thời
Nhớ sân kho lúa chất ngời vàng ươm
Nhớ người khuya sớm trên đường
Mưu sinh bươn chải mà thương trong lòng
Nhớ khi mùa gặt mới xong
Thóc vàng rơm rạ khắp trong xóm làng
Nhớ lễ hội, trống rộn ràng
Nhớ sao Bến nước, Đình làng quê ta
Nhớ em gương mặt như hoa
Nhớ anh giọng nói chan hòa mến thân
Nhớ sao giọng hát trong ngần
Chầu văn đêm hội nối vần thơ yêu
Nhớ sao có những buổi chiều
Gió thu nhè nhẹ sáo diều vi vu
Nhớ cha mẹ nhớ thầy u
Đôi bên nội ngoại cho dù đã xa
Nhớ thương tiên tổ ông bà
Quai đê lấn biển để ta có làng
Ở xa lòng nhớ mênh mang
Càng yêu càng nhớ lòng càng mến thương!
Thảo Điền, 02/8/2022
Sông Sài Gòn
Sông Sài Gòn uốn cong như dải lụa
Nằm giữa đôi bờ chan chứa yêu thương
Nước trong xanh nhịp sóng vỗ bình thường
Sóng không cuộn chỉ du dương dào dạt
Đi tàu trên sông gió vờn man mác
Ngắm lục bình hoa tím lững lờ trôi
Ngắm đôi bờ xanh mát những hàng cây
Ngắm những tòa nhà cao tầng lộng lẫy
Đi tàu trên sông ta luôn nhìn thấy
Những nhịp cầu cong đẹp tựa vần thơ
Những nhịp cầu ngày xưa chỉ trong mơ
Nay nối giữa đôi bờ, niềm kiêu hãnh
Sông Sài Gòn nhịp đời trôi lóng lánh
Tàu đến , đi – sức mạnh của niềm tin
Những con tàu du lịch nhỏ xinh xinh
Chạy ngày chạy đêm như không ngừng nghỉ
Những con tàu sông chở công kỳ vĩ
Ten nơ xếp cao lừng lững xuôi dòng
Những chiếc thuyền gắn máy chạy thong dong
Hàng đầy ắp ngược xuôi trên sông đẹp
Khách du lịch khắp nơi về thành phố
Muốn đi tàu ngắm thành phố từ sông
Sông Sài Gòn dù không rộng mênh mông
Ngắm thành phố từ sông ôi đẹp quá
Rồi đêm đến thành phố như mới lạ
Đẹp lung linh kỳ ảo giữa ngàn sao
Sông sóng sánh những ánh đèn xanh đỏ
Sóng sánh sao trời sóng sánh ánh trăng!
Thảo điền, 07/2/2023
Nghĩa Hưng quê hương ta
Sông Đào, Sông Đáy, Sông Ninh
Ba dòng sông nghĩa, sông tình nên thơ
Phù sa bồi đắp đôi bờ
Từ ngày xưa tới bây giờ thành quê
Quê ta có ba triền đê
Hai dòng sông, nước đổ về Biển Đông
Đất mầu mỡ, lúa đơm bông
Con người tình nghĩa làm hồng nước non
Lòng người như tấm lòng son
Hiến dâng Đất nước đứa con anh hùng
Trải bao giông tố bão bùng
Trải bao năm tháng tận cùng đau thương
Kẻ thù giày xéo quê hương
Quê hương đứng dậy diệt quân tham tàn
Từ trong đói rét lầm than
Từ trong bom đạn cơ hàn vùng lên
Đất quê ta được mang tên
Đất anh hùng, đất kiên cường,… vẻ vang
Viết nên trang sử bằng vàng
Tấm gương liệt sĩ những trang sáng ngời
Đất quê hương của muôn đời
Của tôi, của bạn, của người dân quê
Ai đi xa hãy nhớ về
Quê hương ta đó đất quê anh hùng!
Hành quân vượt Trường Sơn
Hành quân qua núi qua rừng
Trường Sơn mây núi điệp trùng nhấp nhô
Vượt trên dốc đá lô xô
Quân đi có ánh sao mờ dõi theo
Gắn trên vành mũ tai bèo
Một vì sao sáng đi theo dẫn đường *
Dù trong đêm tối mù sương
Vẫn đi trọn một chặng đường hành quân
Có khi đi giữa mùa xuân
Mai vàng nở rộ, trong ngần suối reo
Có khi đứng giữa lưng đèo
Hướng về quê thấy trong veo khoảng trời
Có khi bom đạn tơi bời
Kẻ thù dội xuống tuyến đường xe qua
Cánh rừng như vỡ tan ra
Xám đen từng mảng, hố sâu bom đào
Vượt qua thác nước ầm ào
Vượt qua vách núi chênh chao lưng trời
Vượt qua bao bậc thang rồi
Đường hành quân vẫn núi đồi cheo leo.
* Trên mũ tai bèo phía sau có gắn một miếng dạ quang, khi hành quân đêm để người đi sau trông thấy người đi trước. Nhìn miếng dạ quang trong đêm tôi cảm thấy giống như một vì sao sáng.
Quê tôi
Quê tôi ở cuối sông Hồng
Là Nam Định đó vùng sông nước nhiều
Quê tôi trông thật đáng yêu
Thành Nam rực rỡ sớm chiều đông vui
Quê tôi lúa tốt khoai bùi
Trai thanh nữ tú đẩy lùi khó khăn
Quê tôi người rất giỏi chăm
Núi Gôi sông Vị còn đằm chất thơ
Quê tôi từ ấy đến giờ
Một miền quê đẹp văn thơ rạng ngời
Cánh đồng lúa tốt bời bời
Chầu văn câu hát tuyệt vời đắm say
Quê tôi thẳng cánh cò bay
Sông Ninh sông Đáy đêm ngày tưới chăm
Quê tôi ai đã đến thăm
Đền Trần nổi tiếng đêm nằm còn mơ
Thiên Trường đất học đất thơ
Trần Hưng Đạo đã phất cờ nước Nam
Quê tôi ai cũng siêng làm
Bãi sông bãi biển ngập tràn cá tôm
Có rừng sinh thái trải ôm
Giữ cho bờ bãi sóng cồn vẫn êm
Sông Hồng mùa nước đỏ thêm
Ngày xưa ai đã đặt tên sông Đào
Gọi tên sông cứ nao nao
Phải chăng các cụ xưa đào nên sông?
Sông Đào chia nước sông Hồng
Chảy về sông Đáy dân trồng ngô khoai
Người đi xa cứ nhớ hoài
Quê hương Nam Định chẳng phai trong lòng
Vũ Ngọc Chiến
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang