Thơ xuân – Vương Quang Hồng (Đồng Nai)

11/12/21 – 01:12

 

Tác giả Vương Quang Hồng

Hoa xuân

Hương xuân phủ nhẹ môi tình

Chan hòa nắng ấm bình minh hé cười

Đất trời rạng rỡ hoa tươi

Vòng tay âu yếm bên người mộng mơ

 

Qua bao tháng đợi năm chờ

Dừng chân lữ khách luận thơ ôm cầm

Nuôi hồn sáng đẹp nhân tâm

Dạt dào tim trỗi sóng ngầm yêu thương

 

Thiết tha tên gọi đêm trường

Thoảng trong làn gió mùi hương ngọt ngào

Xuân về cho dạ xuyến xao

Nắng ươm đôi má hồng hào dáng tiên

 

Du xuân trên khắp mọi miền

Thả hồn vào cảnh thiên nhiên hữu tình

Mặn mà ươm nét môi xinh

Còn gì hơn nữa ta mình có nhau

 

Thời gian tóc có phai màu

Thì xuân bất tận trước sau dung hòa

Em là vẻ đẹp loài hoa

Anh ôm vào ngực xây tòa thiên thai .

                                                       12/2021

 

 

Ảnh minh hoạ: Interner.

 

Tình xuân muôn thuở

Mai đào đã nở ngoài kia

Gọi xuân nồng ấm búp chìa nụ xinh

Thương cho số kiếp đôi mình

Nghìn trùng cách trở hương trinh đợi chờ

 

 Xuân Về dệt những ý thơ

Gửi vào cánh nhạn từng giờ có nhau

hoa mai hoa cúc tươi màu

Vắng em nên cũng thấy đau nhị vàng

 

Bớt rồi cái lạnh xuân sang

Nắng hôn làm tóc ngỡ ngàng điểm mây

Gian truân cuộc sống vơi đầy

Gạo tiền cơm áo đó đây tung hoành

 

Ngắm dòng sông lượn uốn quanh

Thác ghềnh nước đổ chòng chành về khơi

Em đi bên nớ xa vời

Anh về bên nọ chiều rơi tím sầu

 

Nổi chìm sóng gió bể dâu

Nhịp tim vẫn giữ điểm cầu thiên duyên

Ngàn năm vẫn một con thuyền

Yêu thương muôn thuở vẹn nguyên xuân đời.

 

                                        12/2021

 Vạn kỷ tình xuân

 

Em có biết chiều xuân về lặng lẽ

Anh ngắm trời gió đẩy nhẹ mây trôi

Tháng năm xưa quay tìm mãi đâu rồi

Cho về lại chỉ một đôi âu yếm

 

Phút chuyển khắc giờ giao thừa đã điểm

Thiếp bên chàng ôn kỷ niệm ngày qua

Cùng niềm vui trong khoảnh khắc giao hòa

Tim rộn rã giữa rừng hoa đua nở

 

Thời gian đẹp đã đi vào cõi nhớ

Hai tim vàng đã nằm ở trong nhau

Nghìn trùng xa chẳng dễ nắng phai màu

Tình yêu ấy vẫn trước sau còn mãi

 

Như nắng ấm buổi xuân về ươm trải

Cho nụ hoa tạo kết trái vẹn toàn

Đôi tâm hồn lạc giữa chốn vườn loan

Về hoang dã thiên thai hoàn cõi uyển

 

Đã từng trải nhưng cũng thành ước nguyện

Cho đôi lòng luôn quyến luyến bồng lai

Để xuân yêu tươi đẹp nét trăng cài

Màu hoa ấy mỗi sớm mai thức dậy.

                                                12/2021

 Chiều cuối năm

 

Chiều cuối năm anh về lại quê nhà

Nhìn khóm huệ đang trổ hoa trước gió

Cùng khoe sắc dáng lung linh hồng đỏ

Níu chân người từng đây đó ngàn phương

 

Nhớ ngày xưa thời cắp sách đến trường

Chiều nghỉ tết còn vấn vương tuổi mộng

Tim rộn rã như khua từng nhịp trống

Đón xuân về vào cánh cổng hồn nhiên

 

Mấy mươi năm đi xa xứ kiếm tiền

Lo cơm áo trong triền miên nắng lửa

Xuân cứ đến xuân lại đi lần nữa

Thoáng qua rồi hơn một nửa thời gian

 

Chiều hôm nay lòng xao xuyến vô vàn

Nơi xóm nhỏ mưa phùn đan vào gió

Ta bước nhẹ trên bờ đê xanh cỏ

Nơi quê nhà xuân chạm ngõ điền viên

 

Hạt rưng rưng khi nhớ đến mẹ hiền

Ba mươi tết mẹ đi phiên chợ cuối

Lo sửa soạn bàn trưng bày hết buổi

Đón giao thừa in vào chuỗi thời gian.

 

                                         12/2021

 Tình xuân

 

Em là nét đẹp mùa xuân

Thơm thơm làm tóc trắng ngần làn da

Nụ môi tươi thắm mặn mà

Anh đưa vào mộng đường xa ngõ gần

 

Hoa hồng phủ kín quanh sân

Ngập tràn hạnh phúc những lần yêu thương

Dìu nhau đến cảnh thiên đường

Thi nhân lữ khách kết vương tơ lòng

 

Biển tình gạn đục khơi trong

Hòa trong man mác ấm vòng nhân sinh

Bên nhau sưởi ấm ta mình

Hoa xuân điểm nét chung trinh tuổi đời

 

Xuân về đẹp quá em ơi

Hoà vào nắng gió một trời mộng mơ

Bao nhiêu ước nguyện mong chờ

Về chung một lối tình thơ dịu dàng

 

Lật dòng nhật ký sang trang

Xuân là vô tận giữa nàng cùng ta

Thời gian làm xác thân già

Nhưng tình muôn thuở vẫn là rất xuân.

                                                        12/2021

VƯƠNG QUANG HỒNG

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: