Thoáng buồn cao nguyên – Thơ Nguyễn Văn Ngãi

28/08/23 – 04:08

Tác giả Nguyễn Văn Ngãi

 

THOÁNG BUỒN CAO NGUYÊN

Ta lại về cao nguyên chiều muộn
Gió trở mùa… cuồn cuộn nỗi niềm
Đâu rồi tình cũ bén duyên
Mà người đi mất để nghiêng trăng mờ?

Ta gởi về bài thơ non áo
Mà tuổi già ảo não thiếu chăn
Nhà thờ chuông vọng dây căng
Con chiên thương quá… khó khăn tìm về

Cầu ấm no… phu thê hòa hợp
Cầu bạc tiền bao lớp đủ xài
Bình yên tránh khỏi nạn tai
Chiến tranh khói lửa bi ai… xin dừng

Khóc Bến Đục đôi chưng huyễn mộng
Đời vô thường khoảng trống bi ai
Đong đưa ngọn cỏ sương mai
Thương trăng gát núi… chiều phai vắng người

Hồn theo gió mây trời bàng bạc
Mở ngõ thương… chua chát biển thề
Ai gieo duyên nợ đam mê
Ai chia nam bắc… lối về ngõ chung?

Đời tranh chiến… bão bùng khói lửa
Trời hòa bình còn chứa mầm si
Đắm tham vị của… vỡ ly
Niềm tin đổ vỡ… tài chi, chi tài.?

Nguyễn Văn Ngãi

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: