08/09/23 – 01:09
THU BUỒN
THU hiu hắt gió mùa ảm đạm
ĐI về đâu hỡi đám mây hồng
ĐỂ người ta mãi ngóng trông
LẠI qua năm tháng một vòng hoang liêu
LÁ rơi rụng đường chiều lả lướt
VÀNG lối xưa lặng bước chân qua
XA rồi tuổi mộng mơ hoa
NGƯỜI đi để lại tim ta nỗi sầu
BỎ rơi mối tình đầu dang dở
LẠI gieo nhiều nhung nhớ mông lung
MÊNH mông sóng biển ngàn trùng
MANG thuyền xa bến mịt mùng chốn nao
TÌNH xưa đã đi vào kỷ niệm
BUỒN ngập hồn trông chuyến đò ngang
THU ĐI ĐỂ LẠI LÁ VÀNG
XA NGƯỜI BỎ LẠI MÊNH MANG TÌNH BUỒN.
Ngô Quang Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang