09/09/23 – 08:09
THU ĐỢI
Thu lại về theo làn gió heo may
Trời se lạnh con phồ dày sương phủ
Thoảng hoa sữa hương nồng nàn quyến rũ
Con đường nào ấp ủ mối tình say
Em mơ màng trên phố nhỏ chiều nay
Lòng rạo rực trái tim này xao xuyến
Nửa vầng khuyết trăng thượng tuần du nguyện
Nơi cuối trời quyến luyến gọi mùa sang
Ánh trăng suông dát bạc rặng cúc vàng
Tiếng xào xạc bên đàng mùa lá rụng
Anh có nhớ nụ hôn đầu lúng túng
Buổi thu nào vẫn thơm lựng nồng sâu
Thu đến rồi anh còn mãi đi đâu
Để nỗi nhớ dệt ươm màu huyền thoại
Gom giọt nắng đợi chờ lòng hoang hoải
Mắt môi buồn thấm trải những giọt ngâu.
Đêm cô liêu tĩnh lặng rắc cung sầu
Mờ xa khuất nhịp cầu con đò đợi
Vẳng đâu đó tiếng chim trời chới với
Mong người về mang nắng sưởi tình thu…
Nguyễn Thị Thu Hằng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang