14/08/23 – 09:08
THU MUỘN
Phố say đắm ngọt bùi hương tình ngỡ…
Nắng hoang sơ quanh mắt biếc nồng nàn
Ơi giọt nhớ có làm ta mê mải
Khỏa lấp hồn trong thanh vắng than van
Vòng ôm thiếu
… nhạt mờ khơi ảo ảnh
Vẽ trăng loang cô lẻ bóng thiên đường
Lời hẹn hứa cũng chìm theo giấc ngủ
Đợi một ngày rạng rỡ phút yêu thương
Đây ân ái
dập dềnh bên biển sóng
Đem đê mê say tỉnh trái tim mình
Kia ẩn hiện…
đường cong thêm huyền diệu
Vẫn chập chờn trong ký ức lung linh…
Phố chợt thấy mỏng manh đời như thể
Nhánh sương mềm rơi áo ướt thu mưa
Đêm tí tách trở trăn thềm ngây dại
Ngọt đẫm môi thẩm thấu nụ hôn vừa…
Lá xào xạc, ngõ chiều vay nắng đỏ
Hoàng hôn buông thu muộn giữ tim người…
Tình nhân thế
lửa lòng chưa tĩnh lặng
Để khạo khờ nhung nhớ…
vội lên ngôi.
Em có biết!
… nụ hôn say còn mãi
Mà năm xưa lữ khách mượn lúc chiều…
Để mắt ngọc
… in tận vào tâm khảm
Phố mặn mà lưu giữ những thương yêu.
Hà Nội, 19/9/2020
Nguyễn Minh Ngọc
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang