10/08/23 – 08:08
THU NGHE TIẾNG MƯA RƠI
Nghe từng giọt mưa rơi
Sao mình thấy đơn côi
Với tâm tư rối bời
Lệ tràn mi người ơi
Thu đã đến, lòng vẫn chơi vơi
Đêm khuya với buốt giá rã rời
Trằn trọc năm canh bao thổn thức
Nhớ nhung vẫn nhớ thế, chao ôi!
Biết vậy ta đừng đến với nhau
Quen chi chỉ để chuốc thêm sầu
Từ đầu, bây giờ và mãi mãi
Tận cùng cho đến cả ngàn sau
Những áng thơ buồn vẫn chuốt trau
Từng vần, từng chữ với từng câu
Những dòng tin nhắn thường hay gởi
Mong mỏi ước ao mãi bên nhau
Mộng thế nhưng mà có được đâu
Mơ kia cũng như nước qua cầu
Ước muốn nhiều lần mình tương ngộ
Như tình Ngưu, Chức chắc còn lâu
Lăng lẽ nằm nghe tiếng mưa ngâu
Tí tách rơi từng giọt thêm sầu
Như tiếng nỉ non cùng than oán
Của Chức và Ngưu lúc xa nhau
Thương quá em tôi lắm tủi hờn
Nửa đời phải gánh chịu cô đơn
Thu về cô lẻ trong phòng vắng
Thắm đẫm dòng châu, lệ từng cơn.
Phạm Thi
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang