06/09/23 – 08:09
THU NHỚ ANH
Dẫu rằng một thuở thu bay
Phương trời đất khách dạn dày tình thơ
Nhớ ai tiếng nói hẹn chờ
Đồng dao ngộ cảnh bơ vơ nỗi lòng
Trời thu sót giọt nắng hong
Chờ người tri kỷ mà đong nỗi niềm
Thương anh trỗi dạ phòng niêm
Con tim xáo trộn màn đêm nghẹn ngào…
Thu về tháng tám lao xao
Ngoài hiên lá rụng mưa rào thoảng bay
Con tim một thuở gạn đầy
Thương người miệt xứ mà vây nỗi lòng
Thâu canh gác lạnh em mong
Dạn dày tình nhớ cô phòng buồn tênh
Miên mang mơ giấc bồng bềnh
Ba chìm bẩy nổi lênh đênh phận mình
Ngoài trời cây ngọn rung rinh
Mái tôn khe khẽ sập xình đung đưa
Yêu anh biết mấy cho vừa
Lời thương lời nhớ mà chưa vẹn toàn
Mấy mùa lá rụng cành non
Thân em nay cũng héo mòn tóc mây
Nhớ anh gục ngã hao gầy
Nhìn từng chiếc lá thu bay mà buồn.
Nguyễn Thúy Mỹ
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang