Thu rụng – Thơ Phan Huy Hùng

12/09/23 – 01:09

Tác giả Phan Huy Hùng

 

THU RỤNG

Lá thu rụng cuống vườn sau
Thời gian rụng xuống đời đau đớn mùa
Bao năm thu mải ganh đua
Nay thu vừa chạm đích thua rụng cười.

Sáng nghe tiếng mẹ ru nôi
Sao chiều đã tắt lịm rồi hỡi con?
Trường Sơn dấu dép chưa mòn
Đã nghe hồn gọi nỉ non rước già.

Thu nằm đắp chiếu can qua
Ngoài trời lá rụng, trong nhà thờ con
Tuổi già lạy vái tuổi son
Con nghìn năm vẫn là con mẹ à

Lá thu rụng xuống sân nhà
Đơn côi rụng tiếng mẹ cha khóc thầm
Con đi ngày ấy bao năm
Ngón tay bấm đốt đã cong tháng ngày.

Đất trời như tỉnh như say
Bay theo hương khói lắt lay thu buồn
Mẹ vời vẫy bóng hoàng hôn
Cha gào nát cả núi non quê mình!

Phan Huy Hùng

Ảnh minh họa internet

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: