15/09/23 – 10:09

THU VỀ EM NHỚ ANH
Thu lại đến chúng mình còn cách trở
Sóng trùng dương khơi nỗi nhớ mênh mông
Biển đảo khơi vần vũ sắc quang đồng
Trời cao thẳm mây bông soi bóng nước
Nhìn về biển nhớ anh không chịu được
Lệ buông dài sóng nước cuốn trôi đi
Nơi đảo xa anh có nhớ những gì
Người có biết bờ mi em đấm lệ
Gắng hết sức nhưng lòng em không thể
Cả khung chiều bóng xế ngã màng sương
Phủ bờ vai phai nhạt sắc má hường
Từng con sóng nhớ thương đầu điểm bạc
Mùi biển mặn xuyến xao lòng man mác
Bờ cát vàng say nhạc khúc xôn xao
Lá vàng rơi gió khẽ chạm rì rào
Lòng cơ nhỡ biết bao điều lo lắng
Bao niềm nỗi tấc lòng em sâu nặng
Mỗi thu về mưa nắng bão nhiều thêm
Sương khuya rơi ánh trăng ngã qua thềm
Anh đứng gác thâu đêm trời biển đảo
Em thương lắm mỗi khi đài báo bão
Xao xuyến hồn nhớn nháo nỗi lo toan
Lòng mãi mong ngày tháng phút khải hoàn
Xong bổn phận hân hoan niềm hạnh phúc.
Diệp Tôi Đây

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân