30/11/23 – 04:11
THUNG NHAM TRONG MẮT BẠN BÈ
(Đi cùng thuyền với bạn Ấn Độ)
Thuyền lướt sóng Thung Nham đầy nắng
Bạn cởi khăn quàng che mát cho tôi
Bạn nở nụ cười hiền như Ấn Độ
Ôm vợ tôi như thân thuộc tự lâu rồi
Bạn bảo cảnh sắc Việt Nam đẹp tuyệt vời
Như hội tụ mái nhà chung thế giới
Người Việt Nam vui tươi hồ hởi
Ở đâu cũng chung tiếng nói hòa bình
Đất nước Việt Nam như có thần thánh hiển linh
Từ thời Đinh Tiên Hoàng phất cờ lau vào trận đánh
Nay cháu con nối trang sử sách
Dựng lên vạn cảnh du thuyền
Những núi đồi căng như bầu vú mẹ
Chảy thành dòng sông sữa nuôi con
Chắt lọc từ ngàn năm thăng trầm Tổ quốc
Con lớn lên thành dáng đứng con người
Việt Nam tự cởi trói mình khỏi gông xiềng nô lệ
Giọng nói Bác Hồ ấm mãi thuở khai sinh
Con cháu từ đây ưỡn ngực khoe mình
Sánh vai cùng năm châu bốn biển
Da đỏ, da đen, trắng vàng cùng nhau chung bến
Cắm neo vào hạnh phúc tuổi bình minh
Vui nắm tay nhau xin chữ ký trao duyên
Kéo chân trời gần lại
Thung Nham – Việt Nam gặp nhau cười thoải mái
Trái đất xanh, xanh mãi đến muôn đời
Thấy như mình vừa chạm tuổi hai mươi
Đôi chân khỏe bước đi vào lịch sử.
Chưa đi xa mà lòng gọi nhớ
Ơi Thung Nham… Thung Nham!
Phan Huy Hùng
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang