Thương anh – Thơ Phương Lý

23/11/23 – 01:11

Tác giả Phương Lý

 

THƯƠNG ANH

Ngày thì ngắn đêm chợt dài
Đông về thôi ngập ngừng nữa.
Bàn tay nhớ bàn tay nhỏ
Chạm cằm âu yếm thân thương.

Đông rồi đêm nghe lạnh hơn
Người nhớ kéo chăn đắp kín.
Đừng để ai đó bịn rịn
Thương và lo ai đơn côi.

Nhớ nào mắt nhớ nào môi
Vòng tay cái ôm siết chặt
Nụ hôn trượt dài khắp lượt
Mắt môi vai ngực phập phồng.

Đêm mùa đông dễ hờn không.
Tiếc gì một lời nói nhớ
Nhẽ nào người quên kẻ lỡ
Đành mai hai phía lạnh lùng.

Rõ là mùa đông dễ hờn
Chút cô đơn là thấy ghét
Trái tim trách mình lệch nhịp
Giận rồi thương giận lại thương.

Phương Lý

Trả lời

Email của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

error: