25/11/23 – 08:11
THUYỀN TÌNH HOA MỘNG
Hỡi người em gái chở hoa
Mênh mông nước xiết để ta đi cùng
Tuyết sương hoang vắng lạnh lùng
Lênh đênh sông nước điệp trùng hoa rơi
Một mình ở giữa trùng khơi
Buồn hiu ta có đôi lời trao nhau
Em ơi đừng vội qua mau
Để anh đưa đón ngày sau vui vầy
Yêu em anh nguyện chở đầy
Thuyền tình hoa đẹp ngất ngây cõi long
Sông sâu nước mãi xanh trong
Khuyên em đừng để ai mong ai chờ
Hiu hiu gió thổi phất phơ
Nhìn em cảm thấy nên thơ dịu hiền
Dù cho xa cách đôi miền
Anh đây giữ trọn lời nguyền chẳng phai
Cùng nhau ta đến tương lai
Sống chung trong một lâu đài trăm năm
Đôi ta kéo sợi tơ tằm
Vui trong hạnh phúc êm đềm bên nhau
Bên bờ phản phất ngàn lau
Hoa tươi tô điểm sắc màu ngát hương
Anh đây nặng một tình thương
Cùng em bước đến con đường dựng xây
Trước sau nghĩa nặng thêm đầy
Tình luôn đẹp mãi nơi nầy có nhau
Xây đời cho đến ngày sau
Hoa thơm anh chở thắm màu sông quê.
25/11/2023
Nguyễn Văn Học
BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Con hẻm – Tản văn Lưu Giang
Giấc mơ trưa – Thơ Lê Thịnh (Nha Trang)
Biển và em – Thơ Phan Hồng Phong (Nghệ An)
Ta về – Thơ Lưu Giang
Hoài niệm – Thơ Lê Hoàng Phương
Chúc mừng sinh nhật chị gái An Khuyên – Thơ Cô Đỏ Quán
Chiếc xe đồ chơi bằng gỗ – Thơ Lê Thi (Đắk Lắk)
Phượng ơi – Thơ Lưu Giang