21/08/23 – 03:08

TÍM MỘT PHƯƠNG
Mưa một phương và lạnh một phương,
Uống cạn men tình một hồ trường.
Vầng trăng em gửi có tròn mộng
Sao bóng người về mờ khói sương?
Ngồi ngắm trời chiều tóc mây bay,
Ngẩn ngơ quên vạt nắng cuối ngày.
Cung thành hoang phế nghìn năm cũ,
Nghiêng ngả trong ta mà ai hay!
Cái thuở chim về Núi Nhạn đêm,
Một đời nặng nợ gót hài mềm
Bâng khuâng tìm lại hoa vàng nở
Trên cỏ xanh rì dấu tay êm
Người hỏi tim người một lần chưa
Bài thơ dang dở của ngày xưa?
Ai đem thả xuống dòng thương nhớ
Nhuộm tím lục bình tím sao thưa.
20/8/2020
Trần Thế Phương

BÀI VIẾT LIÊN QUAN
Thư mòi in tập “999 Câu thơ đẹp”
Cảm nhận “Xuân đã sang” của bút nữ Tóc Nâu Họa Mi
Tình mẫu tử thiêng liêng trong ca khúc “Mạ ơi” của nhạc sĩ, TS Trịnh Xuân Đức
Vui Xuân – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Hương xuân đã về – Thơ Ngọc Ân (Đà Nẵng)
Sơn Hòa trong trái tim tôi – Thơ Mỹ Kiên
Giáng Sinh yêu thương -Thơ Thanh Thu (Đà Nẵng)
Về đi em – Thơ Ngọc Ân